Đàm Đinh sửng sốt thật lâu.
Trác Du nhìn ra được cậu là thật sự không đoán ra loại tình huống này, bởi vì tay cậu vẫn còn đang mở cửa tủ lạnh sau khi nghe xong liền cứng đờ. Cho đến khi tủ lạnh truyền đến âm thanh nhỏ nhắc nhở, thì Đàm Đinh mới bừng tỉnh lại, thong thả mà đóng lại cửa tủ lạnh.
"Giang Miên."
Sau một lúc lâu Trác Du nghe thấy Đàm Đinh nói: "Thực xin lỗi."
Trác Du không thể nói rõ cảm xúc hiện tại của hắn là gì, hắn chỉ biết trái tim căng chặt của hắn lúc này được buông xuống, máu trong người lúc này cũng khôi phục lại lưu thông.
Sắc mặt Giang Miên dường như ảm đạm hơn một chút.
"Cậu không cần xin lỗi… có thể là do tôi nói quá động ngột."
Cô giả vờ trấn định mà cười cười, xua xua tay: "Tôi là muốn cậu có thể suy nghĩ một chút, không bắt cậu lập tức ra quyết định."
Đàm Đinh hít một hơi thật sâu.
"Thật ra tôi… vẫn luôn không có bạn bè."
Đàm Đinh nói: "Cậu, Chu Đào Đào còn có bạn học Giang Hành đều là toàn bộ bạn bè của tôi, các cậu đối với tôi rất tốt, mỗi lần cùng các xậu nói chuyện, nhìn các cầu đùa giỡn, tôi thật sự rất thỏa mãn cũng rất vui vẻ."
"Nhưng mà tôi không thể đồng ý với cậu, Giang Miên."
Đàm Đinh chân tay luống cuống mà nói: "Tôi ——"
"Không sao."
Giang Miên cúi đầu nghịch nghịch khay đựng cốc Coca, thực nhẹ nhàng mà nói: "Thật ra anh tôi đã khuyên tôi trước rồi, tôi cũng đã… chuẩn bị tâm lý trước."
Đàm Đinh nói không nên lời.
Giang Miên nhìn bộ dáng của Đàm Đinh, đột nhiên xì một tiếng bật cười, cô nâng tay lên, xoa xoa đầu Đàm Đinh, nói: "Sao cậu lại còn khổ sở hơn tôi vậy a—— chúng ta vẫn là bạn tốt, đúng không?"
Đàm Đinh chậm rãi gật gật đầu, Giang Miên không tiếng động mà thở dài.
Cô trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên cười cười, hỏi: "Đàm Đinh, tôi có thể hỏi cậu một vấn đề không?"
Trác Du nghe được Đàm Đinh nhẹ nhàng mà ừ một tiếng.
"Cậu… cự tuyệt tôi."
Giang Miên hỏi: "Có phải là vì cậu đã có người mình thích không?"
Tâm Trác Du bỗng chốc liền treo lên.
Sau một lúc lâu Trác Du nghe thấy Đàm Đinh nói: "Đúng vậy."
"Thích lâu thật lâu." Đàm Đinh nói.
—–
Lúc Trác Du trở lại hoa viên, thịt cũng nướng cùng bánh kem đều đã bày xong, Hàn Tử Khiêm nhàm chán mà cầm dao cắt cắt hành lá, Khương Đại Nhân bên cạnh nước dãi rơi sắp chảy xuống đất, nhưng bị Hứa Linh ngăn cản nên không dám ăn.
"Du ca, bạn học Đàm Đinh đâu?"
Khương Đại Nhân hèn mọn mà xoa tay: "Có người đói bụng rồi, có người muốn ăn thịt a…"
"Không biết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!