Trác Du cảm thấy sự việc có chút nghiêm trọng.
Còn Đàm Đinh thì thấy Trác Du có chút tức giận.
Đàm Đinh cho rằng mình gây ra rắc rối nên sợ hãi nắm chặt điện thoại thoại đi theo sau Trác Du không dám nói lời nào.
Trác Du xanh mặt nửa túm nửa kéo Đàm Đinh về nhà. Ở hoa viên vừa vặn gặp dì Hứa đang chăm sóc hoa cỏ, bà nhìn hai người nắm tay khéo nhau đi mà suýt thì đổ hết nước trong bình tưới lên quần, dùng ánh mắt phức tạp nhìn hai người đi lên lầu.
Trác Du vào phòng liền trực tiếp khóa trái cửa.
Hắn ấn Đàm Đinh ở trên giường sau đó kéo ghế ra trịnh trọng ngồi đối diện Đàm Đinh.
Mấy ngày hôm trước Khương Đại Nhân là một người, hiện tại chỉ là đi mua bình nước cũng có thể thêm một người xa lạ. Trác Du bi thiết mà ý thức được tình huống này trong tương lai sẽ ngày càng nhiều, chỗ nào cũng có mà thâm nhập vào sinh hoạt của Đàm Đinh, mà cái đồ ngốc Đàm Đinh này còn vui vui vẻ vẻ mà chìa điện thoại ra, còn tưởng rằng có thêm bạn bè mới.
Xem ra chỉ có thể dùng tới liều thuốc mạnh, Trác Du nghĩ.
"Đàm Đinh."
Trác Du đăm chiêu: "Sư huynh biết lời tiếp theo có khả năng sẽ có chút khó tiếp thu nhưng tình huống hiện tại rất nghiêm trọng tôi cảm thấy tôi không tiếp tục giấu cậu nữa."
Đàm Đinh không hiểu, chỉ là mờ mịt hỏi hắn làm sao vậy.
"…. Thôi." Trác Du nghiến răng nghiến lợi nói: "Sớm muộn gì cũng đều phải nói, cậu chỉ cần biết tất cả đều là vì muốn tốt cho cậu."
Đàm Đinh dừng một chút như lọt vào trong sương mù gật gật đầu.
"Cậu…"
Trác Du cúi đầu, siết chặt tay, bắt đầu gian nan nói từng chữ: "Omega… có thể bị Alpha đánh dấu, cậu biết không?"
Đàm Đinh hoàn toàn ngốc: "Cái gì?"
Vì thế Trác Du liền cứ như vậy nhìn mặt Đàm Đinh lẩm bẩm hồi lâu.
Hắn đỏ mặt, ngập ngừng, gấp muốn chết nhưng lại nghẹn họng không tài nào nói ra, cuối cùng dùng âm thanh nhỉ như là ruồi muỗi kêu nói một câu: "Ở thế giới này, cậu có thể… có thể có em bé."
Đàm Đinh: "?"
Đàm Đinh vô cùng mờ mịt mà nhìn hắn nói: "Ý cậu là ở chỗ này lập gia đình sao? Tôi… tạm thời chưa có nghĩ đến."
"Không, không phải cô nương sinh cho cậu."
Trác Du gấp đến độ lập tức đứng phắt dậy, đi đi lại lại trước mặt Đàm Đinh, cuối cùng vẫn là buông thả: "Là cậu tự sinh em bé, bởi vì Omega có thể mang thai, cậu hiểu chưa?"
Biểu tình trên mặt Đàm Đinh lập tức trống rỗng.
"Thông thường sẽ là Alpha cùng Omega kết hợp, thông qua đánh dấu tạm thời và đánh dấu vĩnh viễn mà trở thành bạn đời, sau đó… sau đó Omega sẽ có em bé."
Trác Du căn bản không dám nhìn vào đôi mắt của Đàm Đinh, chỉ là nghiêng đầu, khô khan mà nói: "Cái Alpha vừa rồi căn bản không phải muốn làm bạn với cậu, hắn chính là thấy cậu đẹp liền muốn đánh dấu cậu, muốn cậu… sinh em bé cho hắn thôi."
Đàm Đinh chậm rãi cúi đầu, nhìn nhìn cái bụng nhỏ phẳng lì của mình: "…"
Đầu óc cậu bây giờ hoàn toàn trống rỗng.
"Trác Du, cậu không cần nói đùa."
Đàm Đinh nhìn hắn, gượng ép mà nở một nụ cười, lắc lắc đầu: "…Tôi mặc dù thể chất yếu đi một chút còn lại rõ ràng cùng cậu không có gì khác biệt a?"
Rõ ràng là đang cười, nhưng Trác Du lại cảm thấy cậu giống như muốn khóc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!