May sao nhà vợ bạn học cũ của Hứa Ánh Dương là chủ một bệnh viện tư nhân ở nước E, nhờ sự hỗ trợ của người bạn ấy nên Hà Nhiêu Nhiêu vừa đến bệnh viện liền được chữa trị ngay. Cô bị viêm dạ dày cấp tính, đây không hẳn là bệnh quá mức nghiêm trọng nhưng lại có thể khiến người ta chịu đủ khổ sở.
Hà Nhiêu Nhiêu đang truyền nước biển, Lâm San San một mực ở trong phòng bệnh trông coi, nhân viên bên tổ tiết mục theo tới bận trước bận sau đi làm thủ tục, Phương Đường và Hứa Ánh Dương thì lại rảnh rỗi ngồi trên băng ghế ngoài hành lang.
Phương Đường đã nghẹn suốt cả một đường, rốt cuộc nhịn không được hỏi thẳng anh:
"Hai cô ấy có quan hệ gì vậy? Sao Lâm San San lại quan tâm tới Hà Nhiêu Nhiêu quá ha?"
Hứa Ánh Dương nhìn thoáng qua hai người đang nhỏ giọng trò chuyện trong phòng bệnh, thật bất đắc dĩ thở dài:
"Hai cô ấy là chị em song sinh."
Hả? Phương Đường sửng sốt không thôi:
"Sao anh không nói sớm? Không đúng, làm sao anh biết được?"
Lâm San San và Hà Nhiêu Nhiêu vào nghề gần như trùng thời gian với họ, lại đều là những nghệ sĩ vô cùng nổi tiếng, nếu cả hai thật sự là chị em ruột thì không có khả năng cậu chưa từng nghe người ta bàn tán qua, sao lại chỉ mình Hứa Ánh Dương biết việc này được?
"Chuyện riêng của chị em người ta anh đâu thể tùy tiện nói lung tung được…. Chỉ là anh tình cờ biết mà thôi."
"Vậy làm sao mà anh tình cờ biết?"
Đây mới là vấn đề Phương Đường muốn hỏi nhất.
Anh thân thiết với Lâm San San đến vậy sao? Việc riêng của người ta chỉ anh biết, xảy ra chuyện cô ấy cũng đến tìm anh đầu tiên ư?
Vẻ mặt Hứa Ánh Dương đầy ngượng ngập:
"Thực ra anh và cô ấy đã quen biết từ lâu rồi."
Khi nào cơ?
"Hơn sáu năm trước, lúc ấy anh có về nước một lần, ngẫu nhiên quen Lâm San San, cô ấy còn giúp đỡ anh một phen."
Phương Đường không nghĩ tới sẽ nhận được đáp án như vậy, nháy mắt trong đầu bỗng trở nên rối loạn, cậu rất muốn hỏi nếu năm đó anh đã về nước thì tại sao không đi tìm em, nhưng nghĩ đến nguyên nhân mà bọn họ chia tay thì lại xìu xuống không muốn đào sâu vấn đề này nữa.
Hai người đồng thời trầm mặc, Phương Đường khẽ cắn môi, tâm tình cậu hiện tại rất phức tạp, cậu có rất nhiều lời muốn nói nhưng lại không thể thốt ra. Hứa Ánh Dương nhắm chặt mắt, nhớ tới chuyện năm đó trong lòng anh cũng chẳng hề thoải mái chút nào.
Phương Đường bỏ đi hơn nửa năm thì anh mới dựa theo địa chỉ lúc trước cậu từng nhắc tới mà bay về tìm cậu, đúng lúc ấy lại nhìn thấy bên cạnh cậu đã có cô bạn gái mới rất xinh đẹp, vốn trong lòng có cả một bụng muốn chất vấn vì sao cậu đi mà không từ biệt, vì sao hủy hết mọi cách liên lạc với anh?
Thế nhưng tại thời khắc trông thấy cậu nắm tay người khác vô cùng thân mật kia thì anh lại không còn dũng khí gì để hỏi nữa.
Sau đó trong lúc anh như cái xác không hồn lại bị người ta trộm mất hành lý, ví tiền, di động, thẻ ngân hàng và cả hộ chiếu đều chẳng còn, may mắn anh gặp được Lâm San San, đối phương mang anh về nhà, giúp anh liên hệ đại sứ quán và còn cho anh ở nhờ vài ngày.
"Lâm San San là sinh viên Học viện điện ảnh, sau khi tốt nghiệp cô ấy có tới tìm anh nhờ hỗ trợ, anh bèn giúp cô ấy liên hệ với vài bên công ty. Sau này cả hai cùng nhau quay chung một bộ phim điện ảnh, tạo couple cũng như giúp cô ấy trở nên nổi tiếng đều xem như là anh trả ơn năm xưa….
Bao gồm cả lần đó tham dự tiệc tối ở thành phố S nữa, scandal hâm nóng tên tuổi mà cô ấy cố tình tạo ra cũng đã đánh tiếng trước với anh rồi, anh cũng đã nói thẳng với Lâm San San đó là lần cuối cùng anh đồng ý giúp đỡ.
"Lòng Phương Đường hơi khó chịu nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh:"Cô ấy đã giúp anh cái gì mà anh phải tận lực báo đáp như vậy?Thực ra cô ấy sớm đã biết chuyện của chúng ta, năm ấy anh từng đưa ảnh của em cho cổ xem, anh với Lâm San San… thực ra đã từng quen nhau, tuy rằng chỉ có ba ngày, thậm chí chưa hề nắm tay… Lúc ấy anh cũng nghĩ thử một lần xem có thể yêu người khác được hay không."
Kết quả rất hiển nhiên là không được, người kia nếu chẳng phải Phương Đường, dẫu có tốt đẹp đến đâu thì đáp án vẫn luôn luôn sẽ là không.
Nhìn thấy gương mặt Phương Đường trong nháy mắt trở nên trắng bệch cùng với hai mắt dần dần đỏ ửng lên, trong lòng Hứa Ánh Dương thật sự không hề dễ chịu, nhưng kèm theo đó tâm trí anh bất chợt cũng dấy lên chút khoái cảm khi có thể trả đũa cậu nhóc này.
Anh không đề cập tới những chuyện đã qua, cũng rất muốn nối lại duyên xưa với Phương Đường, nhưng không có nghĩa là anh hoàn toàn không có nghi ngại đối với những chuyện trong quá khứ.
Phương Đường tủi thân sao?
Anh cảm giác chính anh đây mới càng đáng thương càng khổ sở hơn đây này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!