Lễ cưới và lời tỏ tình
Từ ngày sinh nhật tới giờ đã hơn một tuần em không gặp My. Gọi điện thì không thấy bốc máy, nhắn tin không thấy rep lại. Hỏi Thy thì bảo chắc nó bận, hỏi Linh cũng chỉ nghe được vài câu chị ấy đang còn giận. Muốn xin lỗi thôi mà sao thấy khó quá.
Mà nhắc tới Linh.
Từ ngày ở nhà em tới giờ con bé thường hay biến mất dạng. Rủ đi ăn cũng bảo em bận rồi, đi chơi cũng thế, mà lão Hưng quản lý cũng vậy.
Chẳng lẽ hai người này dính với nhau thật rồi chăng.
"Anh Hưng?"
"Ơi!" – Ông ấy đang kiểm tra sổ sách
"Em có chuyện rất nghiêm cmn túc muốn nói với anh" – Mặt hình sự
"Nói! Anh nghe" – Vẫn cắm đầu vào cái quyển vở
"Anh với Linh sao rồi?"
"Sao là sao?"
"Tức là đã đến giai đoạn nào rồi. Đừng nói với em là anh tính tán con bé đó thật nhé" – Hỏi đến câu đó rồi ổng ngước lên nhìn em – kiểu nhìn chòng chọc làm em khó chịu rồi gấp quyển vở lại
"Vớ vẩn? Tán tỉnh gì? Tao mà tán con bồ tao nó xé xác ra à" – Lườm lườm
"Em đùa mà anh tán thật thì con bé đó giết em chết mất?"
"Chả có gì là khó cả. Tán gái đối với anh cũng dễ thôi. Tính chăn con bé nhưng nghĩ lại thấy cũng tội nên thôi."
"Chăn? Em gái người yêu em đấy. Ngồi đó mà chăn? Anh làm gì nó chưa?" : waaaht"
"Ủa? Nó là em nhỏ kia hả? Hên quá anh chưa làm gì nó cả. Chỉ dắt đi ăn nói chuyện vài bữa thôi"
"Thật không đấy? Nghi anh lắm"
"Thật! Mà em này lạ lắm, đi chơi với anh rất sòng phẳng. Anh trả tiền ăn thì em ấy trả tiền coi phim hay cái gì cũng không muốn bắt anh trả một mình. Con gái thởi nay có đứa như thế hả? Phải nhân giống gấp mới được" – Tay xoa cằm
"Ưm! Bé đó là người như thế đấy. Nhưng mà anh không được làm gì nó đâu đấy nhé. Em méc chị đấy"
"Rồi anh biết rồi"
Lườm ông quản lý đến cháy người rồi cầm cái khay đi thu dọn lại đống đồ uống của khách để trên bàn. Sau đó lại chui vào gian bếp mở hộp cơm của mẹ làm cho từ trước rồi ngồi ăn.
Từ hôm bệnh tới giờ mẹ bắt em nghỉ làm ở nhà, em một mực không chịu thế là mẹ đành thôi nên chuyển sang bảo em phải ăn uống đúng bữa. Thế là từ bữa hôm đó, mẹ cứ làm cho em một hộp cơm đầy đủ thịt cá để trên bàn cứ đến khoảng 6h30 – 7h thì ăn.
Cuối tuần này có một anh trong đội bóng của em cưới. Vợ của ổng là một bà chị làm ở chỗ em, hai anh em cũng khá thân với nhau. Ổng có mời em đi bưng quả giúp, tiện thể phụ ổng mấy việc trong đám cưới luôn.
Tính cuối tuần được nghỉ chạy đi tìm My nói lời xin lỗi nhưng chuyện hệ trọng của anh em nên đành gác qua một bên vậy.
Sáng sớm, tiếng xe cộ bên ngoài đường làm em tỉnh giấc. Loạng choạng đứng dậy đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân rồi thay đồ đi học. Đã 2 tuần rồi không tập tành gì hết, người em teo lại trông thấy, mấy cái múi bụng ngày xưa là niềm tự hào giờ chỉ còn chút gì đó hao hao.
Thôi không được rồi, nốt tuần này phải đi lấy lại phong độ thôi
Thằng bồ con Thy lại phải chạy đi show, hôm qua Thy nhắn tin gọi điện bảo em sáng tới chở nó đi học, xe bị hỏng. Bon bon đến nhà nó thì thấy bên ngoài có 2 chiếc ô tô đang đậu, vài chiếc xe máy, cổng nhà vẫn mở. Em nhìn vào trong nhà thấy có rất nhiều người.
Nhà này có khách sớm thật đấy. Thường thì em sẽ tự mở cổng rồi phóng xe thẳng vào hiên nhà luôn, nhưng nhà đang có khách thế nên em dựng xe ở trước cổng rồi lấy điện thoại gọi cho Thy
Một lát sau nó bước ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!