Chương 20: (Vô Đề)

Kẻ đóng thế

5h sáng. Điện thoại rung

"Alo..." – Giọng ngái ngủ

"Dậy đi anh. Sáng phải sang sớm đấy" – Tiếng My đầu dây bên kia

"Ừm! Chờ anh chút anh chạy qua giờ"

Cúp máy phóng xuống giường, vặn mình vài cái để khởi động. Em vào WC để vệ sinh cá nhân rồi mặc quần áo chuẩn bị sang nhà My. Sáng nay phố núi se lạnh, cái lạnh đầu mùa làm em cảm thấy hơi rùng mình.

Khoác vội cái áo rồi phóng xe đi, đường phố sáng chủ nhật khá vắng, chỉ có vài người đi tập thể dục, một số người lao công hoặc một vài quán xá bên đường đang lục đục mở cửa

Trời lạnh là thế nhưng tới nhà My em bỗng cảm thấy nong nóng trong người. Không phải là do thời tiết mà là do My. Cô ấy diện một chiếc áo dài tay hở eo, một chiếc minizip cách điệu khá trẻ trung và sexy.

Làn da trắng nõn của My được phô bày dưới ánh nắng của sớm mai trông như một bức tranh tuyệt đẹp của tạo hóa ban tặng vậy. My cầm một chiếc túi nhỏ rồi đưa cho em.

Cô ấy ngồi lên xe rồi nói:

"Đi ăn sáng đã anh"

"Em ăn gì?"

"Bánh canh đi. Em đang thèm

"Chở My đến quán bánh canh ngày xưa em với Thy hay tới. Cô chủ quán vẫn niềm nở chào em còn nháy mắt nói thầm như kiểu hỏi con gái nhà ai đấy? Em chỉ cười trừ rồi lấy giấy lau đũa và khăn cho My."Anh và chị Thy hay ăn ở đây hả?"

"Ừm! Sao em biết?"

"Chị Thy nói quán này ăn ngon lắm nhưng em chưa ăn bao giờ."

"Ăn cũng được. Bánh canh tới rồi. Em ăn đi

"Nêm nấm gia vị xong, em đưa tô bánh canh cho My. Cô ấy vừa ăn vừa vén tóc vừa xuýt xoa vì cay trông đáng yêu lắm. Em ngồi ăn mà cứ nhìn miết thành ra khi My ăn hết rồi mà em vẫn còn một nửa. Gái xinh trước mặt sao mà ăn uống được đây"Tí nữa anh phải làm gì?"

"Anh cứ đến đó. Quản lý sẽ cho anh biết. Chắc cũng chỉ sắp xếp lại bàn ghế và phục vụ thức ăn thôi. Khoảng 9h là bắt đầu đấy"

Vậy hả. Còn em?

"Tí em phải đi thay đồ rồi trang điểm chuẩn bị chào khách nữa. À mà em nói này?"

"Chuyện gì?"

"Nam cũng làm ở đó" – My lí nhí trong miệng

"Ừm" – Thực sự nghe thấy cái tên Nam, em lại sôi máu lên. Muốn đấm vài phát vào mặt nó nữa

"Tí nữa đừng có xảy ra chuyện gì nha"

"Em biết thằng Nam làm ở đó sao còn bảo anh tới đó làm?"

"Tại vì em vẫn chưa dứt khoát được với ảnh. Nên nhờ anh lần này nữa" – My cúi mặt, lại lí nhí trong miệng

Rồi. Anh biết rồi

Đắng các thím ợ. Đắng lắm khi nghe My nói vậy. Em lại là thằng đóng thế một lần nữa cho cô ấy. Không hiểu tại sao em lại đồng ý. Chắc chẳng còn gì cay hơn khi người mình yêu lại bảo mình giả làm người yêu của cô ấy nhỉ?

Cảm giác của em lẫn lộn lắm: có chút vui vui nhưng lại có chút buồn, thầm nghĩ lại chuyện hôm trước những giọt nước mắt của My chắc không phải dành cho một kẻ như em đâu. Cũng đúng thôi, thực chất em chỉ là kẻ đóng thế thôi mà

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!