Chương 99: (Vô Đề)

Buổi chiều, Hướng Biên Đình đi tàu điện ngầm đến thăm bà ngoại. Bà cậu đã trở về từ Tam Á một tuần trước, cậu phải đến thăm bà. Chuyến đi tàu điện ngầm mất gần một tiếng rưỡi. Chuyến đi này thực sự là một nỗi đau đối với Hướng Biên Đình. Tất cả ghế trên tàu điện ngầm đều là ghế cứng. Cậu đang "không khoẻ" và cảm thấy dù ngồi ở tư thế nào không thoải mái. Ngồi được nửa đường thì cảm thấy thực sự dày vò, nên sau đó chỉ đành đứng dậy.

Hoành Hoành đang nằm tắm nắng trong sân. Nghe thấy tiếng bước chân, nó ngẩng đầu lên, thấy Hướng Biên Đình thì lập tức đứng dậy chạy về phía cậu, vừa chạy vừa kêu "au au". Nó cọ vào chân Hướng Biên Đình làm nũng, Hướng Biên Đình cũng v**t v* nó một hồi. Bà cậu đang luyện thư pháp trong phòng sách. Khi nghe thấy tiếng chó sủa, bà nhìn ra cửa sổ rồi lập tức đặt bút xuống và đi ra ngoài.

"Bé cưng." Bà ngoại gọi to khi bước ra khỏi nhà.

"Bà ngoại."

Bà ngoại bước đến vỗ nhẹ vào cánh tay cậu: "Sao không nói với bà là cháu sẽ tới?"

Hướng Biên Đình mỉm cười nói: "Cháu muốn bà bất ngờ mà. Chuyến đi Tam Á của bà thế nào?"

Bà ngoại nắm tay dẫn cậu vào nhà: "Cũng bình thường thôi".

"Trải nghiệm bình thường như nhau thôi ạ?"

"Mọi nơi bà đến đều là trải nghiệm. Không có gì vui hay không vui cả. Nếu phải nói là vui thì bà vui nhất khi có cháu bên cạnh."

"Cháu cũng muốn đi cùng bà, nhưng bà không cho đấy chứ."

"Sao cháu lại đi chơi với một bà già như bà cứ? Chỉ cần thỉnh thoảng đến nhà thăm là bà vui rồi."

Bà ngoại vẫn chưa viết thư pháp xong nên quay lại phòng sách để tiếp tục viết, Hướng Biên Đình đứng một bên giúp bà mài mực.

Cậu đã kể với bố mẹ về mối quan hệ của mình và Hạ Tuyên, đương nhiên cũng không có ý định giấu bà ngoại. Bà cậu là người có học thức cao, có văn hóa và có tư tưởng cao thượng, nên sẽ không có chuyện bà hoàn toàn không thể chấp nhận một chuyện như vậy. Tuy nhiên, cậu vẫn chuẩn bị trước rồi mới nói với bà: "Bà ơi, cháu có chuyện muốn thảo luận với bà."

Bà ngoại vẫn viết bút lông, chẳng buồn nhìn lên: "Cháu nói đi."

"Bà nghĩ sao về cộng đồng người đồng tính?"

Bà ngoại ngừng bút và ngẩng lên nhìn cậu.

Lời này của Hướng Biên Đình thực ra vẫn khá đột ngột, nhưng khi giao tiếp với một người như bà của mình, vẫn nên đi thẳng vào vấn đề. Bà cậu không thích vòng vo tam quốc.

"Đã tồn tại tức hợp lý." Bà trả lời như vậy và tiếp tục cúi đầu viết. "Bé cưng, cháu có điều gì muốn nói với bà phải không?"

"Bà có đoán được cháu sắp nói gì không?"

"Cháu mở đầu thẳng thắn như vậy, sao bà lại không đoán ra được chứ?"

Hướng Biên Đình cười nói: "Cháu còn đang định lòng vòng chút ấy."

"Đừng lòng vòng, cứ nói thẳng đi."

"Vậy thì cháu sẽ thành thật với bà. Cháu… có bạn trai."

Bà đặt bút xuống, lấy cục chặn giấy ra, nhìn nhìn những chữ mình viết rồi nói, "Cháu kết bạn với ai không quan trọng, chỉ cần chắc chắn mình thích họ là được."

Hướng Biên Đình mỉm cười: "Bà bình tĩnh quá vậy."

"Không có gì to tát cả đâu, mọi việc cứ vui vẻ là tốt rồi."

"Bà ngoại của cháu đúng là ở đẳng cấp rất cao." Hướng Biên Đình bước đến bên bà: "Bà ơi, bà cũng biết người mà cháu đang nói đến đó."

"Tiểu Hạ phải không?"

Hướng Biên Đình gật đầu: "Bà thật tuyệt vời."

Nhìn phản ứng của bà, có lẽ bà đã biết chuyện này từ lâu rồi. Khả năng bố mẹ cậu chủ động nói với bà không lớn, có lẽ chính bà đã tự nhận ra thì đúng hơn. Cậu không hề ngạc nhiên, vì bà của cậu rất thông thái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!