Chương 44: (Vô Đề)

Hắn nghĩ, em nói có thể thì cứ cho là có đi.

"Bây giờ tắm luôn à?" Hạ Tuyên hỏi.

"…Ừm."

Hạ Tuyên cúi xuống, bế Hướng Biên Đình lên.

"Em chưa lấy đồ thay…" Hướng Biên Đình nói.

"Chờ một chút, tôi đi lấy."

Hạ Tuyên bế Hướng Biên Đình vào phòng tắm, vừa định bế cậu vào bồn tắm, thì Hướng Biên Đình nói: "Em đứng tắm là được."

"Chân em không được chạm nước nóng."

Hướng Biên Đình ngây ra, cậu thật sự quên mất điều này rồi.

"Nằm trong bồn tắm thì chân có thể treo." Hạ Tuyên lại nói.

Điều này thì đúng, nhưng vào bồn tắm thì dễ, ra thì lại khó. Hướng Biên Đình đã nghĩ đến việc tắm xong phải cố gắng bò ra khỏi bồn tắm, thật sự không tiện hơn đứng tắm chút nào.

"Thôi em vẫn đứng tắm thôi." Hướng Biên Đình nói.

Hạ Tuyên nhìn cậu, không nói gì.

"Tắm trong bồn chắc lát nữa em không đứng dậy nổi đâu."

"Tắm xong tôi sẽ bế em ra."

Hướng Biên Đình hơi ngẩn người, lần này tai đỏ thật sự rồi, bởi vì khi Hạ Tuyên nói câu này, trong đầu cậu đã hiện lên hình ảnh đó.

"Không, không cần đâu." Lần đầu tiên trong đời, Hướng Biên Đình ngượng đến mức lắp bắp.

Hạ Tuyên cũng không ép cậu: "Thật sự không cần à?"

"Thật sự không cần." Hướng Biên Đình nhìn sang chỗ khác, hàng mi run rẩy.

Lần đầu tiên, Hạ Tuyên thấy cậu trong trạng thái này, vẻ ngượng ngùng hoàn toàn hiện rõ trên mặt.

Thật sự ngượng, là ngượng chứ không phải phản ứng gì khác.

"Em cũng ngượng à." Hạ Tuyên rũ mắt nhìn cậu.

Khi câu nói này vang lên, Hướng Biên Đình không biết nhìn đâu nữa, sau khi dừng một chút, cuối cùng cậu vẫn nhìn thẳng vào mắt Hạ Tuyên, định chuyển chủ đề, nên nói với giọng điệu có phần vụng về: "Thầy Hạ, anh bế em thế này không mệt à?"

"Không mệt."

"Em thì hơi mệt…" Hướng Biên Đình nói nhỏ.

Hạ Tuyên cười: "Tôi bế em mà em mệt sao?"

Hướng Biên Đình rũ mắt, gật đầu: "Cứ ôm cổ anh như thế này, tay cũng hơi mỏi."

Cảnh tượng này thật sự quyến rũ, Hạ Tuyên kiềm chế rung động trong lòng, đặt cậu xuống. Bên cạnh bồn tắm rộng rãi, có thể ngồi, hắn liền đặt Hướng Biên Đình lên đó.

Nếu cậu nhất định muốn đứng tắm, vậy thì chỉ có thể bọc chân phải lại.

Hạ Tuyên không nói gì, quay người đi ra ngoài, khi trở lại, hắn cầm theo một cuộn màng bọc thực phẩm và một cuộn túi bọc giữ tươi, còn có chiếc khăn vừa dùng để chườm lạnh. Khăn vẫn còn hơi lạnh, hắn nâng chân phải của Hướng Biên Đình lên, quấn khăn quanh mắt cá chân cậu rồi bọc hai túi bọc giữ tươi bên ngoài, cuối cùng dùng màng bọc thực phẩm quấn kín chân phải của cậu lại, quấn rất chặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!