Chương 24: (Vô Đề)

"Đứng ở đây có nhìn rõ không?" Hạ Tuyên đột nhiên hỏi.

Hướng Biên Đình theo phản xạ nhìn lên sân khấu, rồi gật đầu. Cậu nhìn quanh đám đông, không biết Thẩm Trạch đã bị đám người xô đẩy đến đâu rồi. May mà Hạ Tuyên cao, lại còn có khuôn mặt dễ nhận diện, Thẩm Trạch chỉ thoáng thấy bóng dáng của hắn mới chú ý đến họ đang ở hướng nào.

Cậu ta chen ra khỏi đám đông, nhìn Hướng Biên Đình rồi nói: "Sao cậu ra nhanh vậy, tôi vừa mới bị người ta đẩy gần lên sân khấu rồi, ngày Quốc Khánh đúng là đông thật sự…"

Có những chủ đề đã bị ngắt quãng thì rất khó để tiếp tục, như cái chủ đề vừa rồi, nhắc lại sẽ rất bất tiện. Thẩm Trạch và Hướng Biên Đình không nhắc lại nữa, Hạ Tuyên thì khỏi nói, hắn vốn dĩ ít nói, người khác không mở miệng, hắn cũng sẽ không chủ động bắt chuyện, chỉ có với Hướng Biên Đình là ngoại lệ.

Cuộc thi được chia thành các nhóm, trao giải cũng theo nhóm, sáng nay đã thi vài vòng, khán giả không đông bằng buổi chiều. Dưới gian hàng không có ghế, mọi người chỉ có thể đứng xem. Trên ghế giám khảo có một hàng giám khảo, người dẫn chương trình đang phát biểu, một hàng người mẫu đứng bên cạnh chờ đợi.

Cuộc thi của mỗi nhóm không tốn quá nhiều thời gian, Bạch Khâm lên sân khấu sớm, rất nhanh đã thi xong, không bất ngờ khi giành được giải quán quân của nhóm thuỷ mặc. Thẩm Trạch quay đầu gật gật về phía Hướng Biên Đình, nói: "Ngầu thật."

Trên sân khấu, giám khảo và các thợ xăm, hầu như ai cũng có hình xăm lớn nhỏ ở những chỗ lộ ra trên cơ thể, bao gồm cả Bạch Khâm, hình xăm của y khá kín đáo, nằm ở sau gáy, hình cũng không lớn. Hướng Biên Đình đột nhiên nhận ra hình như cậu chưa từng thấy hình xăm nào trên người Hạ Tuyên, ít nhất những chỗ mắt thấy được đều sạch sẽ.

Cậu quay đầu nhìn Hạ Tuyên, vừa liếc qua thì Hạ Tuyên cũng quay đầu lại, ánh mắt chạm nhau, chắc phải nói gì đó.

"Chút nữa có phải còn có tổng kết không?" Cậu định hỏi Hạ Tuyên có hình xăm không, nhưng không biết sao lời vừa ra khỏi miệng đã biến thành câu khác.

"Ngày mai." Hạ Tuyên nói.

Hướng Biên Đình gật đầu.

Họ không xem phần thi của các nhóm còn lại, sau khi Bạch Khâm xuống sân khấu thì cùng y quay lại gian hàng, Thẩm Trạch chúc mừng: "Chúc mừng nhé."

"Cảm ơn." Bạch Khâm nhướng mày với cậu ta.

Hướng Biên Đình và Thẩm Trạch không ở lại hội chợ lâu, bên này xem xong, một lát nữa còn có hoạt động khác. Bạch Khâm rất nhạy cảm, ngay khi hai bạn nhỏ rời đi, y lập tức nhìn Hạ Tuyên: "Vừa rồi em đã bỏ lỡ điều gì à?"

Hạ Tuyên nhìn y một cái, không đáp lời.

"Không ổn." Bạch Khâm nheo mắt lại, "Chắc chắn có chuyện rồi."

Rõ ràng trạng thái của ba người đứng cùng nhau vừa rồi không giống như khi hai người kia mới đến, ánh mắt của bạn của Hướng Biên Đình nhìn Hạ Tuyên cũng có chút thay đổi.

Hôm nay Bạch Khâm dọn gian hàng sớm, từ sáng hôm qua đến giờ chưa nghỉ ngơi, lấy xong giải thưởng thì dọn dẹp về khách sạn, trên đường còn hỏi Hạ Tuyên xem hai bạn nhỏ kia sao rồi, có phải gặp chuyện gì khi đi tham quan triển lãm không.

Họ thuê một chiếc xe thương vụ, Hạ Tuyên ngồi ở hàng ghế cuối, Bạch Khâm quay lại nhìn hắn.

Hạ Tuyên nói: "Bị dọa thôi."

"Anh đã làm gì vậy?" Bạch Khâm cười, vẻ mặt rất thú vị.

"Đề cập một chút về chuyện từng ngồi tù."

Nụ cười của Bạch Khâm lập tức đông cứng lại trên mặt, vẻ mặt không thể tin nổi: "… Đùa em à?"

Hạ Tuyên nhìn y: "Cậu thì có gì mà đùa chứ."

"Đang yên đang lành tự dưng anh nói cái này làm gì?" Bạch Khâm quay hẳn người lại, lúc nãy muốn hóng chuyện, giờ thì đã hơi lo lắng cho Hạ Tuyên, "Nói trước mặt Tiểu Hướng à?"

"Ừ."

"Sếp Hạ? Ông chủ Hạ? Anh bị làm sao vậy hả?" Bạch Khâm ngạc nhiên lặp lại câu vừa rồi, "Đang yên đang lành tự dưng anh nói cái này làm gì?"

Hạ Tuyên không nhắc đến chuyện của Lý Lệ Minh, chỉ nói: "Sớm muộn gì em ấy cũng biết thôi."

Hắn đã nghĩ đến tất cả các tình huống có thể xảy ra, kể cả tình huống tồi tệ nhất.

Nói thì nói vậy, nhưng Bạch Khâm vẫn cảm thấy Hạ Tuyên điên thật, chuyện còn chưa bắt đầu mà đã để lộ hết bí mật của mình, không sợ làm người ta sợ chạy mất sao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!