"Chẳng phải mẹ không ngủ." Biên Du nói,"Chỉ là đầu óc không được tỉnh táo thôi."
"Không ngủ mà mặt vẫn hồng hào tươi tắn ghê."
Biên Du cười một tiếng: "Đừng có đùa."
Biên Du đóng vòi nước lại, lấy khăn lau tay bên cạnh lau lau tay, thắc mắc hỏi: "Sao hàng xóm của con lại ở đây nấu ăn?"
"Do con tự nấu bữa sáng suýt nữa thì làm nổ bếp, người ta tới giúp con thôi."
"Quan hệ hàng xóm tốt thế à?"
"Là do anh ấy tốt."
Biên Du quay lại: "Không phải đã sắp xếp đầu bếp rồi sao, sao con còn tự vào bếp?"
"Sáng con thường chỉ ăn qua loa, lười gọi đầu bếp đến."
"Sáng thì cũng nên ăn cho no một chút chứ, mẹ thấy con gầy đi rồi."
"Vậy ạ?"
"Con cứ soi gương thử xem, cằm cũng gầy đi một vòng."
Hướng Biên Đình nhìn gương: "Vẫn vậy mà mẹ, không gầy nhiều đâu, chắc đang giảm bớt mỡ trẻ con."
Biên Du phì cười: "Con đã bao lớn rồi mà vẫn giảm mỡ trẻ con."
Biên Du đi ra khỏi nhà vệ sinh, Hướng Biên Đình quay đầu, thấy Hạ Tuyên đã cởi tạp dề và dọn sạch bếp, trên bàn ăn có một đĩa bò bít tết và một đĩa mì.
Biên Du đi đến, đưa tay về phía Hạ Tuyên: "Chào cậu, tôi là mẹ của Hướng Biên Đình, thật sự làm phiền cậu quá, còn phải chạy tới đây nấu bữa sáng cho nó."
Hạ Tuyên bắt tay với bà: "Không phiền."
Hắn nhanh chóng cảm nhận được khí chất tinh anh trên người mẹ Hướng, mắt bà sáng, môi nhoẻn cười nhẹ, điềm tĩnh mà khiêm tốn, ánh mắt của Hướng Biên Đình rất giống bà.
Hạ Tuyên nhìn Hướng Biên Đình: "Bữa sáng ăn nóng thì ngon hơn, tôi đi trước nhé."
"Thầy Hạ, anh đã ăn sáng chưa?"
"Đã ăn rồi." Hạ Tuyên chào tạm biệt mẹ Hướng, "Tôi đi trước nhé, bác gái."
"Không ở lại thêm chút nữa sao?"
"Không, lát tôi còn việc."
Biên Du gật đầu: "Ừm, vậy cậu đi cẩn thận."
Hướng Biên Đình tiễn ra cửa, "ting" một tiếng, cửa thang máy mở ra, Tiêu Dịch Dương từ bên trong đi ra, thấy Hạ Tuyên vừa đi ra từ nhà Hướng Biên Đình, anh ta dừng bước: "Ông…?"
Hạ Tuyên không nói gì, tiến lại gần, Tiêu Dịch Dương chào Hướng Biên Đình đứng sau hắn: "Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng, anh Tiêu."Hướng Biên Đình nói.
Hạ Tuyên quay lại nói với Hướng Biên Đình: "Về ăn sáng đi, nguội rồi không ngon đâu."
Hướng Biên Đình gật đầu, cậu nhìn Hạ Tuyên và Tiêu Dịch Dương vào trong nhà rồi mới đóng cửa lại. Trợ lý của mẹ cậu cầm túi đứng trong phòng khách, Hướng Biên Đình nhìn anh ta một cái nói: "Trợ lý Tần, ngồi đi, đừng cứ đứng mãi thế."
"Vâng." Trợ lý Tần mỉm cười gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!