Chương 14: (Vô Đề)

Khi Hướng Biên Đình ra ngoài, cậu nhìn Lâm Vũ Hách một cái, Lâm Vũ Hách nhìn lại bằng một ánh mắt đầy ý nghĩa: "Tôi giỏi không? Tôi thông minh không? Nhanh khen tôi đi!"

"Sao cậu ở trong đó lâu vậy? Suýt nữa bọn tôi đã phải xông vào rồi." Lưu Siêu nói, "Có chuyện gì vậy? Sao cậu lại nói chuyện với người ta?"

"Đã nói rồi mà, sếp Hướng đã thấy nhiều cảnh lớn rồi." Lâm Vũ Hách vừa nói vừa hỏi Hướng Biên Đình, "Có xin WeChat không? Có gửi trái tim không?"

Hướng Biên Đình ừm một tiếng.

Lâm Vũ Hách nói: "OK, nhiệm vụ hoàn thành rồi."

Sự chú ý của Trần Gia Hiên luôn rất lạ lùng: "Người đó có phải là cao nhất bên trong không?"

Hình Hiểu Hinh phì cười: "Điểm chú ý của cậu cũng kỳ quá…"

"Vừa nãy không phải anh ta đã đứng dậy rồi sao? Cậu không thấy à?" Bạn cùng phòng của Lý Nhuỵ nói, "Cao hơn Hướng Biên Đình cả nửa cái đầu, tôi cảm giác phải một mét chín ấy."

Cô gái đó hỏi Hướng Biên Đình: "Lúc cậu gửi trái tim, có phải người ta cười chết đi được không?"

"Cũng gần gần vậy." Hướng Biên Đình nói.

"Ha ha ha ha, tôi nói mà, có vẻ mọi người trong phòng đều đang cười…"

Lý Nhuỵ lại hỏi: "Cậu vừa nói gì với người đó mà lại đứng gần như vậy?"

Hướng Biên Đình nói bừa: "Tôi nói trái tim không đẹp, bảo anh ta đừng để ý."

Mọi người đều ngẩn ra một lúc rồi bật cười. Lý Nhuỵ cười đến mặt đỏ bừng: "Hướng Biên Đình, cậu hâm à? Có thể đừng hài hước như vậy không…"

Hướng Biên Đình rẽ vào phòng bên trái, một đám người ríu rít theo sau. Mặc dù ban ngày, Hình Hiểu Hinh đã gặp Hạ Tuyên studio, nhưng trong phòng karaoke rất tối, nên vừa rồi cô không nhìn rõ người bên trong là ai, cho nên Hướng Biên Đình mới có thể nói bừa.

Hướng Biên Đình ngồi lại trên sofa, nghe thấy có người hỏi: "Còn chơi không? Còn chơi không?"

"Chơi chơi chơi!"

"Các cậu tiếp tục đi, tôi phải chọn bài hát."

"Tôi cũng không chơi nữa, lát chơi."

"Bài hát nhiều lên chút, một lát nữa là hết!"

"Chọn giúp tôi bài "Vận may đến"."

Lâm Vũ Hách ngồi bên cạnh Hướng Biên Đình, Hướng Biên Đình quay đầu nhìn cậu ta: "Cậu biết thầy Hạ ở bên cạnh à?"

"Đúng vậy." Lâm Vũ Hách xiên một miếng dưa hấu từ đĩa trái cây rồi cắn một miếng, "Vừa nãy lúc đi ra nhà vệ sinh, tôi đã gặp anh chàng tóc bạc đó, anh ta đi cùng thầy Hạ, nhưng chưa kịp nói với cậu. Có phải nên cảm ơn tôi không, tôi đã giúp cậu giảm bớt bao nhiêu độ khó."

Hướng Biên Đình nheo mắt cười: "Tôi thật sự cảm ơn cậu."

Cái WeChat này còn không bằng hỏi người lạ, đâu cần phải bận tâm nhiều như vậy. Nói chuyện với người lạ, cậu cũng không cảm thấy nóng mặt, đến giờ nửa mặt vẫn còn nóng đây.

Hướng Biên Đình hơi khát, liền lấy một bình nước thể thao trong túi ra uống một ngụm.

Bạch Khâm từ nhà vệ sinh đi ra, có người muốn vào toilet, bị y chặn lại: "Lão Tần còn đang nôn ở trong đó…"

Người đó bật cười: "Nôn thật à?"

"Trông như vậy mà không nôn mới lạ."

Bạch Khâm đi tới ngồi bên cạnh Hạ Tuyên: "Em đến xin lỗi sếp Hạ đây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!