Chương 12: (Vô Đề)

Hướng Biên Đình đáp: "Không sao."

Lâm Vũ Hách đi đến, nói: "Chúng tôi sắp xuống rồi, sao chỉ có một mình cậu? Họ đâu?"

"Còn ở dưới chơi game, các cậu lâu không về nên họ bảo tôi lên xem."

"Vậy chúng ta xuống thôi." Lâm Vũ Hách nói với Hướng Biên Đình.

Hướng Biên Đình ừ một tiếng.

"Chúng tôi đi trước nhé, thầy Hạ." Lâm Vũ Hách chào tạm biệt Hạ Tuyên, rồi quay sang vẫy tay với Bạch Khâm, "Em đi nhé, có dịp gặp lại."

Bạch Khâm liếc mắt đáp lại: "Hẹn gặp lại."

Hướng Biên Đình nhìn Hạ Tuyên: "Tạm biệt thầy Hạ."

Hạ Tuyên gật đầu ừ một tiếng.

Ba người ở dưới vừa kết thúc ván game, thấy Hướng Biên Đình và Lâm Vũ Hách trở về, Lưu Siêu hỏi: "Các cậu đi lâu vậy, bọn tôi đã chơi hai ván rồi."

Lâm Vũ Hách ngồi xuống uống một ngụm cà phê: "Mới có chút thời gian mà các cậu đã chơi hai ván rồi? Thua hay thắng?"

Lý Nhuỵ nói: "Thua, không có người đi rừng. Lưu Siêu quá kém."

"Ê, bình thường anh có chơi sát thủ đâu." Lưu Siêu nói.

Hướng Biên Đình đang trả lời tin nhắn của Thẩm Trạch, Lý Nhuỵ nhìn cậu, hỏi: "Người đi rừng, cậu còn chơi không?"

"Hả?" Hướng Biên Đình ngẩng đầu lên, tay nhanh chóng gõ chữ, cậu lắc đầu, "Không chơi nữa, mệt đầu."

"Cậu đùa à?" Lý Nhuỵ cười, cô liếc nhìn điện thoại của cậu, hỏi thẳng, "Cậu đang nhắn tin với bạn gái sao?"

Thực ra Hướng Biên Đình không thích người ngoài không có ranh giới như vậy, đặc biệt là những người không quá thân, cậu cười khó hiểu, rồi thuận miệng ừ một tiếng.

Hình Hiểu Hinh ngẩn người, Lâm Vũ Hách suýt sặc cà phê: "Cậu có bạn gái từ khi nào?"

Hướng Biên Đình nhìn điện thoại gõ chữ, thản nhiên nói bừa: "Chúng tôi đã ở bên nhau từ hồi trung học, được hai năm rồi."

Ban đầu Lý Nhuỵ còn tin thận, nhưng nghe cậu nói vậy thì lại tỉnh táo lại, cười nói: "Tôi phát hiện ra cậu cũng khá thích đùa."

Lâm Vũ Hách tất nhiên cũng không tin: "Cậu nói bạn gái cậu là con rắn thì tôi còn tin hơn."

Họ ngồi trong sân một lúc rồi đi đến trung tâm thương mại. Trước khi đi, Lâm Vũ Hách phát hiện Lâm Khải Vi đã thanh toán hết.

"Không phải chứ, đại gia, chị như vậy sẽ khiến em hơi bị cảm động đấy." Lâm Vũ Hách nói.

Lâm Khải Vi liếc mắt: "Hơi cảm động thôi à?"

"Rất cảm động."

"Làm chị tốn kém quá, chị gái, bọn em quét WeChat cho chị nhé." Lý Nhuỵ lấy điện thoại ra.

"Không cần đâu." Lâm Khải Vi từ chối, "Coi như Lâm Vũ Hách mời các bạn, nếu các bạn thấy ngon thì có thể đến thường xuyên."

Mấy người trẻ tuổi kiên quyết muốn chuyển tiền, nhưng Lâm Khải Vi từ chối mãi, cuối cùng vẫn là Lâm Vũ Hách thuyết phục họ ra ngoài, trước khi đi còn nói với chị mình: "Tiền này trừ từ tiền mừng tuổi của em năm nay nhé."

"Ai cần tiền mừng tuổi của mi, chuyện nào ra chuyện đó. Muốn trả lại ân tình thì sau này dẫn Tiểu Hướng đến nhiều hơn là được."

"Chị không thật sự có hứng thú với cậu ấy đó chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!