Chương 1: (Vô Đề)

Hướng Biên Đình đứng trước một chiếc hộp thuỷ tinh, điện thoại kề bên tai, vừa nghe mẹ nói, vừa nhìn em rắn đen nhỏ mình nuôi từ từ chui vào khe đá.

"Con trai cưng của con đã ổn chưa?" mẹ cậu hỏi ở đầu dây bên kia.

Hướng Biên Đình cười cười, nói: "Ổn rồi ạ."

Nói em rắn này là con trai cưng của cậu cũng không quá, vì cậu đã quyết định không ở ký túc xá trường học, chỉ vì ẻm.

Trong nhà còn có người đang dọn dẹp, Hướng Biên Đình đi ra ban công. Ban công kiểu mở, tầm nhìn rất thoáng đãng. Nhưng Hướng Biên Đình không thích kiểu ban công này cho lắm, thiết kế bên trong nhà khá ổn, nhưng ban công lại thiết kế không hợp lý, từ đây có thể thấy tận ban công của nhà bên cạnh. Khoảng cách giữa hai ban công không xa, cảm giác như có thể hát tình ca cho nhau nghe qua ban công vậy.

Ngày mai Hướng Biên Đình nhập học, bố mẹ cậu mấy hôm nay vẫn đang ở nước ngoài không về kịp, nên đã sắp xếp cho Hạ quản gia ở nhà đi cùng.

Mặt trời đã lặn, ráng chiều phủ kín bầu trời, cuối cùng gió chiều cũng mang lại chút mát mẻ.

"Bố đâu ạ?"

"Đang bận, xong việc sẽ tìm con."

"Mẹ nhắc sếp Hướng gọi điện thì nhớ chú ý đến chênh lệch múi giờ nhé, năm giờ nữa là con sẽ đi ngủ."

Năm giờ nữa thì cũng chỉ khoảng mười giờ tối, Hướng Biên Đình ngày nào cũng ngủ rất sớm. Cấp ba học hành bận rộn nên cần ngủ đủ giấc cũng hợp lý, nhưng giờ cậu đã là sinh viên đại học rồi.

"19 tuổi mà sống như 91 tuổi vậy." Mẹ cậu trêu chọc, "Bà ngoại con còn không ngủ sớm bằng."

Nếu không phải vì điều kiện không cho phép, Hướng Biên Đình chắc chắn muốn ngủ 12 tiếng mỗi ngày, cậu cười: "Ngủ đủ giấc quan trọng hơn mọi thứ mà."

"Nhà cửa thế nào? Môi trường ổn không?"

Căn nhà này do bố của Hướng Biên Đình chọn, gần trường học.

"Cũng ổn." Hướng Biên Đình nói, "Có điều ở một mình thì hơi rộng."

"Vậy con về trường ở đi, chỗ đó nhỏ." Biên Du trêu cậu.

Hướng Biên Đình bật cười: "Thôi, không cần đâu."

Cậu chỉ lo em rắn của mình sẽ làm bạn cùng phòng sợ, lo ảnh hưởng đến họ nên mới chuyển ra ngoài ở.

"Đến trường báo danh chưa?"

"Mai con đi."

"Chỗ bà ngoại con thì để khi nào rảnh hãy qua, bà không ở gần trường con, trời sắp tối rồi, đừng chạy tới chạy lui."

"Vâng, con biết rồi. Bà vừa gọi điện cho con, bảo cuối tuần qua."

Ban đầu Hướng Biên Đình định đến nhà bà ngoại ở vài ngày trước, chờ chính thức nhập học rồi mới về đây ở, nhưng bà ngoại sợ rắn, cậu không thể mang em rắn này theo tới nhà bà được, nên chỉ có thể đến đây luôn.

Biên Du dặn dò: "Ra ngoài ở một mình thì phải cẩn thận, có chuyện gì thì tìm Hạ quản gia nhé."

Hướng Biên Đình một tay tựa vào lan can, nói: "Con định bảo chú ấy ngày mai về Bắc Thành."

Hướng Biên Đình vừa tốt nghiệp cấp ba, vừa vào đại học, lần đầu tiên ra ngoài ở một mình, lại còn ở thành phố khác, đương nhiên Biên Du không yên tâm. Nhưng nhà họ Hướng luôn dân chủ cởi mở, rất chú trọng vào việc nuôi dạy tính cách và tư tưởng độc lập cho con cháu. Hướng Biên Đình sinh ra đã ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nhưng không phải được nuông chiều mà lớn lên.

Biên Du vốn định để Hạ quản gia ở Giang Châu thêm vài ngày, nghe cậu nói vậy, liền nói:

"Vậy tuỳ con."

"Mẹ đã sắp xếp chỗ ở cho chú Hạ chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!