Về sau, còn chưa kịp xin được phương thức liên lạc của anh trai đẹp trai thì Giang Quan Thư đã bị Nhan Yểu bất ngờ xuất hiện cắt ngang.
Cậu trai trẻ có vẻ bị sự "gan dạ" của Giang Quan Thư làm cho sững người. Lúc này, vừa chạm phải ánh mắt lạnh nhạt của Nhan Yểu, không hiểu sao lại dâng lên cảm giác chột dạ khó hiểu, thế là cậu gượng cười chào một tiếng rồi vội vàng quay người rời đi.
"Con đang nói gì với cậu ta thế?" Nhan Yểu vừa hỏi vừa cúi xuống nhìn bàn tay nhỏ xíu chìa ra của Giang Quan Thư, trong ánh mắt bất giác đã nhuốm chút dịu dàng.
"Con muốn xin số điện thoại của anh ấy." Giang Quan Thư thản nhiên đáp, thấy anh trai đẹp trai kia quay lưng bỏ đi thì chu môi, hạ bàn tay đang đeo đồng hồ điện thoại xuống.
Tiếc thật, vậy là sau này không được ăn kẹo nữa rồi.
Nhan Yểu khẽ nhướng mày, có chút bất ngờ trước hành vi chủ động ở tuổi này của con bé.
"Mơ đẹp quá, bố con lúc đó lại trách mẹ cho coi."
Nhớ năm đó, khi Giang Quan Thư mới hơn một tuổi, cô buột miệng nói đùa một câu, kết quả tự mình đào hố chôn mình, ngay tối hôm đó ở trong phòng ngủ đã bị "hành" cho đủ mệt. Từ đó về sau, cô chẳng dám tùy tiện nhắc lại chuyện này trước mặt con gái.
Không ngờ con nhóc này lại "tự mình thành tài" được cơ đấy?
Nhan Yểu bật cười khẽ, nếu Giang Nghiên biết con gái bảo bối của mình lại chủ động đi tán tỉnh trai lạ, chắc anh sẽ tức đến mức hai mắt trợn trắng mất?
Dĩ nhiên, Giang Quan Thư chẳng biết mẹ mình đang nghĩ gì. Mà cho dù có biết, trong lòng con bé cũng chỉ âm thầm phản bác: Không đâu, bố chỉ bảo con đừng học thói hư của mẹ thôi.
Dù gì thì người duy nhất có thể khiến Giang Nghiên tức đến mức hai mắt trợn trắng cũng chỉ có Nhan Yểu thôi.
Nửa tiếng sau, buổi chụp ảnh kết thúc, Giang Nghiên cũng vừa hay đến tòa nhà Thượng Giai. Vừa bước vào studio, một bàn tay lớn đã mang theo sự chiếm hữu mạnh mẽ ôm trọn eo cô, anh cúi xuống thì thầm bên tai: "Anh đến đón em và Quan Thư về nhà."
Đây là lần đầu cậu trai trẻ hợp tác cùng Nhan Yểu, nên trước giờ chưa từng gặp qua người chồng bí ẩn ngoài giới của cô. Giờ lại đột ngột thấy Giang Nghiên xuất hiện, hơn nữa còn thân mật với Nhan Yểu như thế, cậu không khỏi kinh ngạc. Đảo mắt một vòng, mới nhận ra nhân viên của Thượng Giai đều là vẻ mặt "chuyện thường ngày ở huyện", cúi đầu tiếp tục làm việc của mình.
"Này, đây là chồng của cô Nhan à?" Cậu trai kéo một nhân viên vừa đi ngang qua, thấp giọng hỏi.
Người kia liếc sang đôi vợ chồng đang "quấn" lấy nhau, rồi bình thản thu ánh mắt về: "Đúng rồi, trông cũng bảnh trai chứ?"
"Ừ, đúng vậy, chỉ là không ngờ họ lại tình cảm thế này."
"Xì, chồng cô ấy là kiểu ghen tuông điển hình đấy. Mỗi lần cô Nhan hợp tác chụp với nam diễn viên, anh ấy nhất định sẽ tới đón cô ấy về." Nhân viên kia nói rồi như chợt nhớ ra điều gì, ánh mắt nhìn cậu trai mang theo ẩn ý: "Cậu đợi đi, lát nữa anh ấy sẽ tìm cậu đấy."
Cậu trai: "..."
Tìm cậu để làm gì? Cậu có làm gì đâu!
Chưa kịp hỏi kỹ, người nhân viên ấy đã quay lưng rời đi. Cậu trai như còn muốn nói thêm gì đó, nhưng ngoảnh lại thì thấy chồng của Nhan Yểu quả nhiên đang đi thẳng về phía mình...
Nhớ lại vẻ mặt nửa cười nửa không kia của người nhân viên, cậu lập tức thấy hơi run. Đang định tìm cách chuồn thì đã thấy anh đứng ngay trước mặt, mỉm cười chìa tay ra, giọng hơi lạnh nhưng không hề xa cách: "Xin chào, tôi là Giang Nghiên, chồng của Nhan Yểu."
"À... chào anh."
Không hiểu sao cậu lại dùng cả kính ngữ, hai tay bắt lại, cứ như đang nói chuyện với lãnh đạo.
Giang Nghiên hỏi: "Buổi chụp hôm nay thuận lợi chứ?"
"Thuận lợi, thuận lợi!... Thật sự rất vinh hạnh được hợp tác cùng cô Nhan lần này." Cậu trai cười gượng. Dù người đàn ông trước mắt không tỏ ra quá áp lực, bộ vest cùng sơ mi mang lại vẻ quý phái xen chút nho nhã, nhưng không hiểu sao, khí thế này lại là thứ cậu rất ít khi gặp qua.
"Vậy thì tốt, hy vọng sau này còn có cơ hội hợp tác."
Cuộc trò chuyện rất ngắn, chưa kịp để cậu phản ứng, Giang Nghiên đã quay đi, một tay nắm lấy Nhan Yểu, tay kia bế Giang Quan Thư, dưới ánh mắt của mọi người mà rời khỏi studio.
Cậu trai cau mày gãi đầu, bất chợt nhớ lại câu nói đầu tiên Giang Nghiên dành cho mình, trong lòng lập tức sáng tỏ.
Hóa ra là tới tuyên bố chủ quyền hả trời?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!