Chương 32: (Vô Đề)

Mà trên tay cô xách theo Lâm Tư Khả đã hôn mê bất tỉnh.

Hai thiếu niên lúc này mới dám thả lỏng.

Hồ Linh Linh vô thức liếc nhìn thời gian.

Cảm giác rất lâu nhưng chỉ mới trôi qua một phút mà thôi.

Đây chính là Lạc Thần, dị năng hệ kép.

Cô bé kia dù có mạnh đến đâu thì sao có thể là đối thủ của Lạc Thần?

Tống Lạc tùy tiện đặt cục băng nhỏ trên tay lên ghế sofa: "Đi thôi."

Hồ Linh Linh ngây người: "Vậy... cô bé đó thì sao?"

Tống Lạc liếc cô ấy: "Cậu muốn nuôi à?"

Hồ Linh Linh cân nhắc lời lẽ: "Ba cô bé mất rồi, cô bé lại còn nhỏ như vậy, một mình..."

Ninh Tử Thu nghiêm túc bổ sung: "Lạc Thần, tuy cô bé còn nhỏ nhưng dị năng rất mạnh, hữu dụng hơn tôi nhiều."

Hồ Linh Linh vội vàng phụ họa: "Cũng hữu dụng hơn tôi.

"Hai thiếu niên có nhận thức rất rõ ràng về bản thân. Hệ thống cũng đi theo hướng khác, ra sức dụ dỗ:"Ký chủ, cô suy nghĩ kỹ đi, dị năng hệ băng cấp A, hai loại thiên phú bẩm sinh, có cô bé đó, sau này cô không muốn ra tay thì có thể bồi dưỡng cô bé ra tay, coi như nuôi một vệ sĩ nhỏ!"

Tống Lạc: "Cậu đang cầu xin tôi nuôi à?"

Hệ thống nghiến răng: "... Đúng vậy."

Tống Lạc: "Vậy thì có tính là cậu nợ tôi ân tình không?"

Hệ thống: "???"

Tống Lạc: "Đừng căng thẳng, lại không bắt cậu trả ngay bây giờ, cứ nợ trước đi."

Hệ thống: "..."

Nếu tôi c.h.ế. t máy thì cũng là bị ký chủ chọc tức chết!

"Đưa theo đi." Tống Lạc lại nói với hai thiếu niên: "Nhưng nói trước, cô bé do hai người quản."

Hồ, Ninh vội vàng gật đầu..... Bọn họ cũng không dám để cô quản.Mười mấy phút sau, một chiếc xe đua màu đỏ lao ra khỏi bãi đậu xe của khu dân cư, phía sau là một đám thây ma đuổi theo. 

Hồ Linh Linh và Ninh Tử Thu đã lên kế hoạch từ tối hôm qua, trước tiên đến một trung tâm thương mại lớn cách đó vài km để xem.

Tống Lạc không có ý kiến gì.

Vì vết thương do băng giá của Ninh Tử Thu chưa lành nên người lái xe là Hồ Linh Linh.

Trên đường phố có quá nhiều xe cộ đỗ hỗn loạn, tay lái của cô ấy có hạn, những con thây ma chạy nhanh đã đuổi đến sau xe, cách một cánh cửa sổ muốn dán vào Tống Lạc.

Nó phát ra tiếng xì xì xì xì.

Tống Lạc nở nụ cười với nó: "Tôi đẹp không?"

Hệ thống: "..."

Hồ Linh Linh: "..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!