Chương 70: (Vô Đề)

——————————

Nhận vai mới

🏮🏮🏮

"Thầy Thư, nếu gần đây thầy đang xem kịch bản thì có thể cân nhắc thêm vai Hạ Minh Duyệt này."

Giọng điệu của người ở đầu dây bên kia rất chân thành.

Thư Uyển có chút ngạc nhiên: "Tôi tưởng bộ "Hạ Sinh" đã khởi quay từ lâu rồi chứ?"

Tôn Gia Di thở dài một tiếng, nói: "Chuyện này nói ra dài dòng lắm, ban đầu đúng là định vừa vào xuân là sẽ khai máy."

Người liên lạc với Thư Uyển chính là nhà biên kịch nổi tiếng đang chuyển hướng làm đạo diễn, Tôn Gia Di, người đã từng cùng tham gia show thực tế về hôn nhân với cậu.

Vào ngày cuối cùng quay show, cô đã từng ngỏ lời mời Thư Uyển tham gia vai nam chính trong bộ phim mới của mình, sau này khi bản thảo đầu tiên của kịch bản hoàn thành, cô cũng đã gửi một bản cho Từ Tài Mậu.

Nhưng lúc đó Thư Uyển đang "nghỉ phép", không khớp với thời gian quay dự kiến của bộ phim, nên Từ Tài Mậu đã thay Thư Uyển từ chối.

Sau này Thư Uyển có xem qua tóm tắt cốt truyện của "Hạ Sinh". Trong thời gian mang thai, vì buồn chán nên cậu cũng hay xem phim, tình cờ xem được tác phẩm đầu tay đã giúp Tôn Gia Di giành giải Đạo diễn mới xuất sắc nhất. Cậu khá hứng thú với nội dung kịch bản của "Hạ Sinh"và cũng rất thích phong cách làm phim của Tôn Gia Di.

Hạ Minh Duyệt là nam chính của "Hạ Sinh", nếu vẫn chưa chọn được diễn viên, Thư Uyển cũng sẵn lòng thử một lần.

Tôn Gia Di giải thích: "Kịch bản của "Hạ Sinh" chắc cậu cũng đã biết, nữ chính đã chọn Viên Hân nhà tôi, vai diễn quan trọng còn lại chính là Hạ Minh Duyệt, vốn dĩ chọn xong nam chính là có thể khai máy, kết quả việc tuyển chọn mãi không thuận lợi, Viên Hân lại đột xuất đi cứu nguy cho người khác, phải vào đoàn phim khác, nên việc quay "Hạ Sinh" đã bị hoãn lại."

"Khoảng thời gian này tôi vẫn luôn phỏng vấn nam chính, số diễn viên đến thử vai có đến mấy chục người, nhưng không có ai khiến tôi thật sự hài lòng. Nghĩ tới nghĩ lui, đều là vì đã có ngọc sáng là thầy Thư đây rồi. Hình tượng của cậu và Hạ Minh Duyệt quá hợp nhau, không phải các diễn viên thử vai khác không tốt, mà là mỗi lần xem họ diễn, tôi đều không nhịn được mà so sánh với cậu, họ thiếu một loại cảm giác, ừm... tôi cũng không nói rõ được cảm giác tinh tế này cụ thể là gì, nhưng chính là trên người cậu có, có lẽ tương tự như khí chất thiếu niên? Cũng không chỉ là khí chất thiếu niên."

"Vừa hay nghe nói bên quản lý Từ lại bắt đầu nhận kịch bản, tôi suy nghĩ rồi quyết định vẫn nên trực tiếp hỏi cậu, xem cậu có ý muốn này không."

Thư Uyển bị nói đến ngại ngùng: "Cô Tôn, tôi sợ tôi không diễn ra được cảm giác mà cô muốn, lại làm cô thất vọng mất."

"Hãy tin vào mắt nhìn của tôi đi thầy Thư!" Tôn Gia Di cười nói, "Nói vậy là cậu có ý rồi đúng không? Vậy tôi gửi kịch bản cho cậu nhé, dạo này tôi vừa chỉnh sửa lại nội dung kịch bản một lần nữa, có khá nhiều thay đổi so với bản đầu."

Tôn Gia Di làm việc nhanh như gió, không bao lâu đã gửi kịch bản cho Thư Uyển, rồi lại liên lạc với Từ Tài Mậu: "Quản lý Từ, xin lỗi nhé, đợi bên anh nói với thầy Thư thì chậm quá, nên tôi đã chạy đi chen ngang một suất, để thầy Thư xem kịch bản của tôi trước rồi."

Từ Tài Mậu: "..."

Tôn Gia Di: "Vậy chúng ta định thời gian thử vai nhé?"

Trán Từ Tài Mậu lập tức nổi gân xanh: "Cô tự nói Thư Uyển hợp với vai này, kết quả lại còn muốn thử vai? Ý là cũng có khả năng thử xong lại thấy không hợp, để chúng tôi đi một chuyến công cốc!?"

Tôn Gia Di cũng biết mình làm vậy không hợp lý, nhưng không còn cách nào khác, cô phải chịu trách nhiệm cho bộ phim của mình. Nếu không thì tại sao thử vai mấy chục diễn viên mà không tìm được một người vừa mắt?

Cũng không phải do cô quá kén chọn, mà là cô luôn cố gắng để đạt được sự hoàn hảo nhất.

Nếu không phải cậu ngốc Thư Uyển kia đã bị dỗ dành đồng ý rồi, thì Từ Tài Mậu thật sự muốn từ chối thẳng.

Thành thật mà nói, trong khi Tôn Gia Di đang chọn diễn viên giỏi, thì anh ta cũng đang chọn đạo diễn giỏi cho Thư Uyển. Dù gì Tôn Gia Di cũng mới chuyển sang làm đạo diễn không lâu, tác phẩm lại thiên về phong cách nghệ thuật.

Mà thị trường phim nghệ thuật những năm gần đây nhỏ đến đáng thương, gần như chỉ làm ra để đi tranh giải, mà còn là giải thưởng nước ngoài.

Những giải thưởng đó có ích cho đạo diễn, nhưng với diễn viên thì lại chẳng giúp được bao nhiêu, chỉ là nói ra nghe hay, còn không bằng đóng vai phụ trong phim Tết của đạo diễn lớn.

Với bối cảnh và thực lực của Thư Uyển, cậu hoàn toàn có thể giành được vai có vị thế cao hơn.

"Anh Từ, em biết anh đang nghĩ cho sự phát triển trong tương lai của em, muốn em nổi tiếng hơn, nhưng em cảm thấy mức độ hiện tại đã rất tốt rồi." Khi nhận được điện thoại 'hỏi tội' của Từ Tài Mậu, Thư Uyển đã nói ra kết quả mà cậu đã suy đi nghĩ lại trong khoảng thời gian này, "Em càng nổi tiếng, ánh mắt nhìn vào em sẽ càng nhiều, khả năng Hựu Hựu bị chú ý cũng càng lớn."

"Cho nên anh Từ, em cảm thấy bây giờ như vậy là rất tốt rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!