Chương 48: (Vô Đề)

***

——————————

Hai người kỳ lạ

🏮🏮🏮

Bị bao vây bởi các cô, các bà là một quầy quần áo đang đại hạ giá.

Các kiểu quần áo màu mè được bày la liệt trên một chiếc bàn gấp, bên cạnh dựng một tấm bìa cứng viết bằng bút mực đen: "Đồng giá 10 tệ! Toàn bộ đồng giá 10 tệ! Mua không thiệt! Mua không lỗ!"

Chiếc loa vừa thay pin xong được "keng" một tiếng đặt lại bên cạnh tấm bìa, khản cổ hét lên: "Toàn bộ đồng giá 10 tệ! Toàn bộ đồng giá 10 tệ!! Mua được là lời!"

Tiếng loa đột ngột vang lên khiến Thư Uyển giật mình.

Cậu chen chúc trong đám đông, tay vô thức làm theo cô bên cạnh lật lật tìm tìm trong đống quần áo, thực ra cũng chẳng biết mình đang tìm gì, tâm trí sớm đã bay đi nơi khác, nghĩ ngợi lung tung.

Vừa nãy ở khu chợ, Thư Uyển nhìn thấy Cát Thụy Thu và Thường Tiên Giác, chắc cũng đến để mua thêm đồ dùng. Chợ có rất nhiều rau củ quả tươi vừa được chở từ các làng về.

Họ không thấy Thư Uyển và đứng xa xa cạnh một quầy đậu phụ chiên bốc mùi. Cát Thụy Thu cầm một bát đậu phụ đen sì, nhét vào miệng Thường Tiên Giác.

Ban đầu Thường Tiên Giác né tránh một cách bất lực, nhưng thấy không thoát được, hắn đành mang vẻ mặt khó tả, cắn một miếng đậu phụ thối. Cát Thụy Thu lộ ra vẻ hài lòng, còn Thường Tiên Giác vừa nhai đậu phụ vừa nhìn anh ta, đôi lông mày nhăn lại dần dãn ra, khóe miệng nở một nụ cười rất khẽ.

Mấy ngày nay, Thư Uyển thỉnh thoảng lại nghĩ đến chủ đề được nhắc đến hôm đó: "tình yêu".

Tình yêu là như thế nào nhỉ? Thư Uyển vắt óc suy nghĩ, cũng chỉ nhớ được vài câu thơ tình tứ.

Trong thơ ca, tình yêu luôn là nỗi tương tư đến đứt ruột đứt gan, mà tình yêu trong hiện thực cũng là thứ giày vò con người.

Giống như cha cậu, bị tình yêu che mờ mắt, hy sinh vì tình yêu.

Thư Uyển không hiểu đó là thứ cảm xúc gì mà có thể khiến người ta đắm chìm vào đó, vì nó mà trở nên dũng cảm, cũng vì nó mà trở nên lo được lo mất, không còn là chính mình.

Là một ca nhi, ngay từ giây phút quay về Thư gia, sứ mệnh của cậu chỉ là trở thành cầu nối giữa gia tộc và những nhà quyền quý.

Phu quân là ai, không do cậu quyết định. Thích hay không, cũng chẳng phải cậu có quyền lên tiếng.

Từ "tình yêu" quá đỗi xa vời với Thư Uyển. So với yêu hay không yêu, cậu càng bận tâm đến việc liệu mình và phu quân có thể sống với nhau hòa thuận, kính trọng nhau như khách hay không.

Thế nhưng những kỳ vọng ấy, ở kiếp trước lại chẳng thể thực hiện được.

Giữa khoảnh khắc sống chết, cậu đến một thế giới hoàn toàn mới. Lần này, người phu quân vội vàng kết hôn với cậu lại đối xử với cậu cực kỳ tốt, quan tâm đến cảm nhận của cậu, sẵn sàng tôn trọng ý muốn của cậu.

Thư Uyển cảm thấy đó chính là trạng thái tốt nhất của phu thê rồi. Có được phu quân như thế, còn cầu mong gì hơn nữa.

Còn về tình yêu ư? Cậu chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.

Hôm ấy trên bàn ăn, Cát Thụy Thu nói rằng cậu và Úc Hằng Chương đang ở vào giai đoạn "tình yêu đẹp nhất", Thư Uyển nhìn hai cặp gia đình trước mắt, cảm thấy mọi người chẳng phải đều giống nhau sao? Vợ chồng đồng lòng, đó vừa là phu thê, cũng là người một nhà.

Nhưng họ lại nói tình thân và tình yêu là hai chuyện khác nhau.

Thư Uyển vẫn chưa thể tách bạch tình yêu ra khỏi hôn nhân. Mấy ngày quay chương trình, cậu luôn quan sát hai gia đình còn lại, muốn tìm hiểu xem "tình yêu" rốt cuộc là gì.

Nói thật, cậu không hiểu.

Thư Uyển cũng không biết, giữa cậu và Úc Hằng Chương có "tình yêu" hay không?

Theo cách nói của thầy Cát, tình yêu nên là sự tự do yêu đương, là sự ngọt ngào, là thứ khiến con người cảm thấy hạnh phúc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!