——————————
Quả nhiên là tiên sinh đã bắt đầu nghi ngờ rồi QAQ.
🏮🏮🏮
Gần đây, Thư Uyển cảm thấy Úc tiên sinh có chút khác lạ.
Cụ thể là khác chỗ nào, cậu cũng không nói rõ được, chỉ là cảm thấy rất kỳ quái.
Thái độ của Úc Hằng Chương đối với cậu trở nên khác thường.
Cũng như mọi khi, hai người ngồi ngoài ban công, mỗi người làm việc của mình. Thư Uyển cuộn mình trong chiếc ghế lười, ôm một quyển kịch bản để đọc, bỗng dưng cảm thấy trên đỉnh đầu có một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình.
Thư Uyển im lặng không lên tiếng, trong lòng lặng lẽ đếm ngược ba... hai... một...
Cậu đột ngột ngẩng đầu, quả nhiên bắt gặp ánh mắt ai kia vội vã thu hồi.
Thư Uyển: "..."
Hóa ra mấy ngày nay cậu không hề ảo giác, tiên sinh quả thật đang lén nhìn cậu, hơn nữa còn không chỉ một lần.
Nhưng tại sao chứ?
Buổi trưa khi đang nấu cơm, Thư Uyển lại cảm nhận được ánh mắt với những cảm xúc phức tạp từ phía sau lưng mình. Cậu thái rau, thực sự không nhịn được nữa, bèn quay đầu lại hỏi: "Tiên sinh, ngài có chuyện gì muốn nói với em à?"
Úc Hằng Chương lại lần nữa vội vã dời tầm mắt, giả vờ bận rộn: "..."
Anh dời ánh mắt từ màn hình máy tính trống không về phía nhà bếp, bình tĩnh nói: "Không có."
Thư Uyển nhìn anh một lát, hai má phồng nhẹ, rồi quay lại khe khẽ lẩm bẩm: "Ngài nói không có thì là không có thôi."
"Tôi thấy gan em bây giờ càng lúc càng lớn rồi đấy." Úc Hằng Chương buông chiếc máy tính vốn chỉ để che giấu, dứt khoát từ bỏ giả bộ, điều khiển xe lăn tiến vào bếp.
Thư Uyển kịp thời tự kiểm điểm lại, xem gần đây có phải mình đã quá đắc ý vênh váo hay không. Cậu nghiêng đầu nhìn Úc Hằng Chương đang tiến lại gần, dò hỏi: "Tiên sinh không thích dáng vẻ như vậy của em sao?"
"Không." Úc Hằng Chương đến gần hơn, cười một tiếng, dịu dàng an ủi, "Rất tốt, cứ tiếp tục phát huy."
"Đầu bếp Thư, có cần tôi giúp gì không?"
"Ừm..." Thư Uyển cong môi, ngẩng cằm lên giống như một chú mèo con, cố tình ra vẻ ung dung: "Vậy ngài đi bóc tỏi đi."
"Được." Úc Hằng Chương cực kỳ nuông chiều, giơ tay nhéo má chú mèo con một cái, rồi thật sự bắt tay làm trợ thủ cho đầu bếp.
Rõ ràng Úc Hằng Chương có điều gì đó muốn hỏi, nhưng hiện tại anh chưa muốn nói. Mà Thư Uyển cũng không định gặng hỏi đến cùng.
Bây giờ tiên sinh không nói nhất định là có lý do của anh, đợi đến lúc tiên sinh muốn, tự nhiên sẽ cho cậu biết. Thư Uyển nghĩ vậy.
Lịch trình quay quảng cáo nhanh chóng được sắp xếp. Những ngày này, Thư Uyển ở nhà xem rất nhiều quảng cáo đại ngôn của các thương hiệu, học hỏi cách quay với các phong cách khác nhau.
Hiện tại, Từ Tài Mậu vẫn định vị hình tượng của Thư Uyển theo hướng thời trang cao cấp. Thân phận của Thư Uyển đã ở đó, bất kể nhà họ Thư đối với cậu có thái độ gì, thì bên ngoài cậu vẫn mang danh là một thiếu gia nhà giàu. Cộng thêm tình trạng hôn nhân hiện tại, khiến hình tượng của Thư Uyển ở một mức độ nào đó cũng đại diện cho thể diện của Úc Hằng Chương, đây là một điểm thu hút sự chú ý của dư luận không thể tránh khỏi.
Vì vậy, điểm xuất phát của Thư Uyển sẽ rất cao, và nhất định phải cao. Cậu vừa nhận hợp đồng đại diện đã là các thương hiệu cao cấp, thậm chí là hàng xa xỉ.
Hiện tại, Từ Tài Mậu đã bàn được cho cậu hai hợp đồng: một là đại ngôn độc quyền cho dòng sản phẩm mới của một thương hiệu đồng hồ nhẹ cao cấp nổi tiếng; hai là trở thành đại sứ thương hiệu cho một nhãn hàng xa xỉ hàng đầu.
Ngoài việc chụp ảnh bìa, cậu còn phải phối hợp quay một số nội dung quảng bá khác, thực ra lịch trình quay chụp cũng rất dày đặc.
Giữa chừng còn xen kẽ một buổi chụp hình bìa tạp chí và phỏng vấn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!