Chương 36: (Vô Đề)

——————————

Sắp trở thành ngôi sao lớn rồi!

🏮🏮🏮

Một buổi ghi hình của 'Sân Khấu Tỏa Sáng' sẽ được chia thành hai tập, dưới sự mong chờ tha thiết của đông đảo quần chúng hóng chuyện, tập đầu tiên của vòng thi chính thức đã được phát sóng. Hội hóng hớt liền tua thẳng đến phần của Thư Uyển và Thư Trạch để chứng kiến màn đối chất trực diện giữa hai anh em.

Cùng lúc đó, buổi ghi hình thứ hai của vòng thi chính thức cũng đang được tiến hành.

Cuối buổi ghi hình trước, mỗi nhóm đều được xếp hạng dựa trên thành tích tổng hợp. Sau đó, tổ chương trình công bố quy tắc cho vòng thi tiếp theo, hai nhóm sẽ hợp tác để biểu diễn, thành tích sân khấu được chia sẻ chung. Cuối cùng, điểm số này sẽ được cộng vào thành tích của lần đầu tiên để cập nhật bảng xếp hạng và tiến hành loại thí sinh ở vị trí cuối cùng.

Đồng đội hợp tác có thể tự do lập nhóm, hoặc chờ tổ chương trình bốc thăm.

Ban nhạc Trường Phong Phá nhanh chóng mời Thư Trạch, còn bên phía Thư Uyển lại không thể hợp tác với nhóm T của Phương Dương. Một nhóm khác gồm một nam một nữ đã chủ động tìm đến Thư Uyển, phong cách của họ cũng thiên về nhạc dân tộc truyền thống, rất hợp với cậu.

Phương Dương bám lấy Thư Uyển, mặt mày ủ rũ, mếu máo: "Tại đội trưởng nói nhiều quá, cứ nói mãi nói mãi, kết quả là chờ anh ấy nói xong thì cậu đã bị người ta 'bắt cóc' mất rồi."

Thư Uyển gãi gãi má, ngượng ngùng nói: "Họ đã có ý tưởng sơ bộ cho tiết mục, lại nhiệt tình quá nên tôi..."

"Không sao đâu, tôi có bắt cóc cậu hay ép cậu phải hợp tác với nhóm chúng tôi đâu. Lần sau có cơ hội lại hợp tác nhé!" Phương Dương khoanh tay, một tay chống cằm, nhìn Thư Uyển từ trên xuống dưới rồi không nhịn được cười: "Ha ha ha, Thư Uyển, cậu ngoan như vậy, ngày thường chắc bị Úc tiên sinh bắt nạt thảm lắm nhỉ..."

"A! Đau!!"

Phương Dương ôm đầu, ngẩng lên thấy "cú chặt karate" vẫn còn lơ lửng trên đỉnh đầu mình, vội vàng né đi: "Đội trưởng! Gõ nữa là em ngốc luôn đó!"

"Tôi thấy cậu vốn đã ngốc sẵn rồi." Tô Vân Hạc bực bội nói: "Đi, qua bốc thăm. Rảnh rỗi thì bớt hỏi chuyện riêng tư của người khác đi."

"Em có hỏi han gì đâu, chỉ là thấy Thư Uyển đáng yêu thôi mà..." Phương Dương ra hiệu xin lỗi với Thư Uyển rồi bị đội trưởng nhà mình xách cổ áo lôi đi.

Thư Uyển thầm bổ sung nốt câu nói còn dang dở: "... Úc tiên sinh không bắt nạt tôi đâu."

Ngược lại thì, có vẻ Phương Dương bị đội trưởng của họ bắt nạt khá thảm.

Vì là vòng thi hợp tác nhóm nên nội dung ghi hình chính của kỳ này là quá trình các nhóm lên kế hoạch và luyện tập cho tiết mục mới.

Thời gian và địa điểm quay của mỗi nhóm đều khác nhau. Quá trình quay phim diễn ra trong 3 ngày, Thư Uyển không hề gặp mặt Thư Trạch. Kể cả khi luyện tập trong phòng tập do tổ chương trình sắp xếp, cậu và Thư Trạch cũng không trùng khung giờ.

Điều này khiến Thư Uyển thở phào nhẹ nhõm, cậu chỉ muốn hoàn thành tốt công việc chứ không muốn phải phân tâm đối phó với Thư Trạch, phiền phức vô cùng.

Mà chiều hướng dư luận trên mạng cũng lặng lẽ thay đổi sau khi tập mới nhất của chương trình được phát sóng.

Có lẽ trong dự tính của Thư Trạch, khi cậu ta đàn bài hát mà nguyên chủ từng sáng tác trên sân khấu, Thư Uyển sẽ phải chất vấn tại sao cậu ta lại đạo nhạc ngay tại trận. Như vậy, Thư Trạch có thể làm ra vẻ mặt tổn thương mà nói rằng mình không có, rồi thuận lý thành chương yêu cầu Thư Uyển đưa ra bằng chứng.

Kết quả đương nhiên là Thư Uyển không thể đưa ra bằng chứng tương ứng, ngược lại còn tự đẩy mình vào thế bất lợi.

Nhưng trên thực tế, Thư Uyển đã là một người khác. Thư Uyển của hiện tại không hề biết đầu đuôi câu chuyện, đối mặt với sự khiêu khích của Thư Trạch, cậu hoàn toàn không để tâm.

Mà chuỗi hành động liên tục nhắc đến anh trai mình của Thư Trạch trong chương trình, người tinh mắt đều có thể nhận ra lời nói của cậu ta có phần 'trà xanh*'.

*"Trà xanh" trong tiếng Trung mạng ( / ) là một cách nói ẩn dụ, chỉ kiểu người bề ngoài thì ngây thơ, dịu dàng, thanh thuần, nhưng bên trong lại giả tạo, tính toán và hay lợi dụng người khác, đặc biệt là trong các mối quan hệ tình cảm.

Ngược lại, người anh trai được Thư Trạch miêu tả là tự cao tự đại và tính tình không tốt lại lặng lẽ thi đấu suốt cả quá trình, không tranh giành ống kính, âm thầm phối hợp với mọi sự sắp đặt của tổ chương trình, bảo làm gì thì làm nấy, chuyên tâm hoàn thành phần trình diễn của mình.

Quan trọng nhất là thực lực của cậu cũng không có gì phải bàn cãi, đàn tỳ bà ở vòng sơ tuyển hay thổi sáo ở vòng thi chính thức đều ở trình độ chuyên nghiệp. Trong khi chuyên môn thực sự của Thư Uyển là dương cầm, hoàn toàn khác biệt với nhạc cụ dân tộc.

Rút kinh nghiệm từ lần trước, lần này cũng có một chuyên gia làm video phân tích sân khấu của Thư Uyển, chứng thực rằng cậu không hề giả vờ thổi sáo.

Trước đó còn có người nói phần trình diễn tỳ bà của Thư Uyển không phải là sáng tác gốc, chỉ là cải biên thì có gì đáng gọi là một sân khấu, nên hủy bỏ tư cách thi đấu của cậu. Lần này, Thư Uyển dùng sáo thổi một khúc nhạc tự sáng tác, từ khâu soạn nhạc đến trình diễn đều không có gì để chê, như một cái tát vô hình giáng vào mặt những kẻ đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!