Chương 24: (Vô Đề)

——————————

"Biết thế đã giả vờ mất trí nhớ rồi."

🏮🏮🏮

"Cà phê của quý khách, xin mời."

Trong một quán cà phê nhỏ gần khu thương mại, Thư Uyển cùng trợ lý và một thanh niên với mái tóc màu xám cắt sát da đầu lặng lẽ ngồi ở góc khuất. mắt to trừng mắt nhỏ.

Người thanh niên tóc xám nhìn chằm chằm vào Thư Uyển bằng ánh mắt đầy oán trách, như thể đang nói: cậu không định nói gì sao, còn Thư Uyển vẫn giữ vẻ điềm nhiên, nhưng trong lòng thì rối loạn không thôi.

Cậu trợ lý hết nhìn Thư Uyển rồi lại nhìn sang thanh niên đối diện, càng nhìn càng cảm thấy bất an, thầm nghĩ: chẳng lẽ đây là... tình cũ của Thư Uyển?

Bởi vì ánh mắt của người đối diện rõ ràng mang theo đầy ẩn tình, như có muôn vàn lời muốn nói nhưng lại không thốt nên thành lời, u uẩn và nghẹn ngào.

Khi thấy Thư Uyển nâng tách cà phê lên nhấp một ngụm, cuối cùng người kia cũng không nhịn được nữa, mở lời phá vỡ bầu không khí im lặng: "Thư Uyển, tôi không ngờ cậu lại đổi hết tài khoản mà không nói với ai một câu."

Thư Uyển đặt tách cà phê xuống, không đáp lại, vẻ mặt bình thản nhưng lòng dạ thì bối rối.

Cậu từng thấy người này – trong máy tính.

Màn hình nền máy tính của "Thư Uyển" là tấm ảnh chụp chung của cậu ấy cùng người này và hai người khác. Bốn người khoác vai nhau, cười rất tươi trước ống kính, trông vô cùng thân thiết.

Tại sao lại nói là "đã từng"? Bởi vì Thư Uyển đã tìm ra mật khẩu máy tính của "Thư Uyển".

Cậu dùng phần mềm chuyên dò mật khẩu, thử các kiểu phổ biến, cuối cùng dùng đúng ngày sinh trên giấy tờ tùy thân thì mở được.

Trong máy có rất nhiều ảnh chụp chung giữa "Thư Uyển" và ba người kia, cho thấy họ từng là một ban nhạc, thường xuyên chơi cùng nhau, dường như còn từng tham gia biểu diễn.

Để lại nhiều kỷ niệm đẹp như thế, nhưng đống ảnh đó lại bị vứt lẫn trong đống rác mà cậu phải lục tìm mới ra. Từ đó, Thư Uyển đoán rằng "Thư Uyển" trước kia và những người này có lẽ đã không còn là bạn bè nữa.

Suốt hơn hai tháng sống trong thân phận "Thư Uyển", chưa từng có ai tìm đến cậu. Thư Uyển còn tưởng rằng những quá khứ mà cậu không hiểu, bao gồm cả những tấm ảnh này, sẽ dần phai nhạt, cắt đứt hoàn toàn với con người hiện tại của cậu.

Nào ngờ, vừa mới an tâm được đôi chút thì người ta lại tìm tới cửa.

Thư Uyển không biết phải đối đáp thế nào nên chỉ đành im lặng, muốn xem đối phương tìm cậu rốt cuộc là vì chuyện gì.

"Cậu thực sự đã hoàn toàn khác xưa rồi." Đầu đinh thở dài, lại cười giễu một tiếng: "... Cũng có thể là chúng tôi chưa bao giờ thật sự hiểu cậu."

"Thư Uyển, nếu có thể, tôi cũng không muốn đến gặp cậu. Tôi biết giờ chúng ta đã là người của hai thế giới hoàn toàn khác nhau." Hắn ta uống một hơi nửa ly cà phê, rồi lấy từ trong túi ra một xấp giấy, đưa cho Thư Uyển: "Nhưng nếu trong lòng cậu vẫn còn chút tình cảm với ban nhạc của chúng ta, nếu cậu còn chút hoài niệm về quãng thời gian chúng ta từng đi hát ở các quán bar ngầm, thì xin cậu, hãy cho Trường Phong Phá một cơ hội.

Chúng tôi rất cần cơ hội này, đặc biệt là Minh Hạo, cậu biết anh ấy muốn lên sân khấu đến nhường nào mà."

Tập tài liệu được đặt lên bàn có tiêu đề in đậm: Tổ chương trình 'Sân khấu tỏa sáng'.

"Cậu còn nhớ trước đây chúng ta đã cùng nhau ký vào đơn đăng ký tham gia 'Sân khấu tỏa sáng' không?"

Cậu trợ lý thấy Thư Uyển không động đậy gì liền tự mình lật tài liệu ra xem, quả nhiên bên trong có thông tin đăng ký và chữ ký của Thư Uyển, mặc dù nét chữ có vẻ hơi khác của Thư Uyển bây giờ.

"Có thể cậu không còn để tâm đến mấy chương trình nhỏ như vậy nữa, nhưng Trường Phong Phá đã vượt qua vòng tuyển chọn, thành công tiến vào vòng trong." Đầu đinh nghiến răng nói, "Nhưng tổ chương trình đã thấy thông tin của cậu trong hồ sơ nhóm."

"Cậu hiểu rõ độ hot gần đây của mình đến mức nào mà. Tổ chương trình gần như đã nói rõ với chúng tôi rằng nếu Trường Phong Phá còn muốn tham gia các vòng thi tiếp theo, thì nhất định phải có cậu tham gia cùng, nếu không Trường Phong Phá sẽ bị hủy tư cách vào vòng trong vì không đủ thành viên."

"Sân khấu tỏa sáng" là một chương trình tuyển chọn tài năng, nhằm mang đến cho tất cả những người có ước mơ lên sân khấu một cơ hội để thể hiện bản thân. Các điều kiện sàng lọc ban đầu rất thoải mái, cá nhân và nhóm đều có thể đăng ký tham gia, số lượng thành viên của nhóm cũng không bị giới hạn, có thay đổi thành viên trong nhóm cũng là chuyện bình thường.

Hơn nữa, khi ký hợp đồng ban đầu, tổ chương trình cũng không quy định các thành viên tham gia phải giống y như trong đơn đăng ký.

Giờ họ đưa ra yêu cầu này chỉ vì muốn lợi dụng độ hot gần đây của Thư Uyển để tăng nhiệt cho chương trình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!