***
——————————
Chóng mặt xoay mòng mòng vì chuẩn bị đám cưới...
🏮🏮🏮
[Người thừa kế Tập đoàn Úc thị xuất hiện tại dạ tiệc cùng bạn trai điển trai, theo tin nội bộ cả hai đã yêu nhau nhiều năm và sắp kết hôn!]
......
#ÚcHằngChươngCôngKhaiTínhHướng
#ÚcHằngChươngYêuNhiềuNăm
#BạnTraiÚcHằngChươngĐẹpTrai
#ThưUyển
#ThiếugiaThầnXán
......
[Yêu nhau nhiều năm ư... Các bác tin chứ em thì không tin nổi đâu.]
[Cuối cùng cũng bắt đầu xoay chuyển dư luận vì mấy phát ngôn kỳ thị trước đây rồi à? Haiz, tư bản mà, không gì là không làm được.]
[Cười chết mất, em họ gây họa, anh trai phải cưới để cứu công ty.]
[Nhưng cũng đâu đến mức vì chuyện này mà để người thừa kế cưới một người đàn ông chứ... Nói cho cùng, mấy lời của cậu em trai thì ảnh hưởng được bao nhiêu tới Úc thị?]
[Chưa ảnh hưởng à? Cổ phiếu tụt giá rồi kìa. Còn Úc Hằng Chương là cái thá gì mà đòi làm người thừa kế? Úc Khải Phong mà chịu giao công ty cho một kẻ tàn tật thì đúng là chuyện lạ! Lần này để anh ta ra mặt cưới một người đàn ông để xoa dịu dư luận, có thể thấy anh ta đã hoàn toàn xong đời rồi. Ai hiểu thì hiểu.]
......
[Không phải chứ, chỉ mình tôi thấy thiếu gia trông thật sự rất xinh đẹp sao? Trai đẹp – trai xinh, tôi ship luôn!]
[... Giả trân vậy mà cũng ship được hả... Ăn uống đầy đủ vào đi...]
......
Cặp mày lá liễu vốn luôn giãn ra của Thư Uyển giờ nhíu chặt, ở giữa chân mày hằn lên một nếp gấp rõ ràng.
"Chẳng phải đã bảo cậu đừng xem mấy thứ này rồi sao, gỡ ứng dụng đi." Từ Tài Mậu giật lấy điện thoại của Thư Uyển, bấm hai cái rồi ném lại cho cậu, "Đừng để tôi phải thu luôn điện thoại của cậu, mau học thoại đi. Kịch bản gửi cho cậu bao nhiêu ngày rồi mà đến in cũng chưa in xong! Đừng tưởng chồng cậu là Úc Hằng Chương thì tôi không dám mắng nhé!"
Thư Uyển ôm chặt kịch bản mới tinh, mím môi nhỏ giọng "... Nhưng tôi đã học thuộc lời thoại rồi mà."
Từ Tài Mậu nheo mắt đầy ngờ vực: "Cậu còn chưa đánh dấu lời thoại của mình, sao học được?"
Thư Uyển giơ hai tay ra mô tả: "Nhìn vào kịch bản, tưởng tượng ra bối cảnh, giống như xem phim truyền hình ấy, rồi tự nhiên nhớ luôn."
Từ Tài Mậu cầm lấy kịch bản trong tay Thư Uyển, tùy tiện lật một trang, đọc: "Ái khanh, trận chiến này khanh lập đại công, nếu đã yêu thích cầm sư của trẫm, vậy trẫm sẽ ban thưởng hắn cho khanh."
"Đại vương, Vô Trần là cầm sư của Đại vương, sao có thể đàn cho người khác." Thư Uyển chớp mắt, nối tiếp ngay.
"Ai, Vô Trần, ngươi không hiểu chuyện rồi, Lãng tướng quân thưởng thức ngươi, về phủ của hắn, hắn nhất định sẽ chiêu đãi ngươi tử tế."
"Từ ngày được Đại vương cứu giúp, Vô Trần đã thề cả đời này chỉ đàn cho Đại vương nghe. Thiên hạ cười Vô Trần si tình cuồng dại, chẳng ai hiểu tiếng đàn của Vô Trần, chỉ có Đại vương, cứu Vô Trần lúc hoạn nạn, thấu được nỗi lòng trong nhạc khúc, Đại vương là tri kỷ duy nhất của Vô Trần trong đời này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!