——————————
Trước tiên, chụp ảnh nền đỏ đã.
🏮🏮🏮
Sau khi Từ Tài Mậu kết bạn với Thư Uyển cũng không nói với cậu được mấy câu, chỉ gửi một bản kịch bản để cậu xem trước.
Trên mạng nói rằng, quản lý là người chịu trách nhiệm quản lý công việc và đời sống của nghệ sĩ, khai thác tài năng, đàm phán hợp đồng, là đồng nghiệp, đối tác và thậm chí là bạn bè... Nói tóm lại, là một người vô cùng quan trọng.
Thư Uyển và trợ lý Trần ngồi vào phòng họp của Truyền thông Nhạc Hành, Từ Tài Mậu rót cho họ một ly nước. Một lát sau, anh ta quay lại với một tập tài liệu trên tay.
Anh ta ngồi xuống đối diện Thư Uyển, lật qua vài trang tài liệu rồi hỏi: "Cậu học chuyên ngành âm nhạc ở đại học, trước đây đã từng tham gia lớp diễn xuất bao giờ chưa?"
Thư Uyển lắc đầu.
"Vậy chắc cũng chưa từng học lớp lời thoại rồi." Từ Tài Mậu vừa nói vừa ghi chú gì đó trên giấy, rồi tiếp tục hỏi: "Ngoài piano ra, cậu còn biết chơi nhạc cụ nào khác không?"
Thư Uyển rất muốn nói rằng ngay cả đàn piano là gì cậu cũng không biết, nhưng rõ ràng trong tình huống này, tốt nhất là bỏ qua câu hỏi này thì hơn.
Cậu âm thầm cầu nguyện rằng trong thời gian ngắn tới sẽ không phải đụng đến chuyện gì liên quan đến piano, rồi trả lời một cách trung thực: "Tôi biết đàn Thất Huyền Cầm."
"Thất Huyền Cầm?" Từ Tài Mậu ngẫm nghĩ một lát: "Cổ cầm? Vậy thì tốt quá, vai diễn cậu nhận yêu cầu phải sử dụng cổ cầm."
Từ Tài Mậu lấy ra một tập tài liệu, xác nhận lại một chút rồi đưa cho Thư Uyển: "Đây là hợp đồng nghệ sĩ, cậu xem qua đi."
Trợ lý Trần thay Thư Uyển nhận lấy. Từ Tài Mậu nhướng mày: "Vẫn chưa hỏi, vị này là trợ lý riêng của cậu à?"
Trợ lý Trần mỉm cười trả lời: "Không phải, tôi đến giúp cậu ấy xem hợp đồng."
Chưa kịp để Từ Tài Mậu hỏi thêm, trợ lý Trần lật qua tài liệu, quét mắt nhìn một lượt rồi trả lại: "Từ quản lý, mức chia lợi nhuận mà tổng giám đốc Lương hứa không phải là con số này, đúng không? Hơn nữa, các mục đào tạo và phân phối tài nguyên cũng chỉ ở mức hợp đồng dành cho tân binh của công ty anh."
Từ Tài Mậu cười nhạt: "Tân binh thì làm gì có đãi ngộ tốt như thế này. Hơn nữa, lý lịch của cậu ấy có điểm nào so được với những tân binh tốt nghiệp chính quy từ khoa diễn xuất?"
Từ Tài Mậu thẳng thắn nói: "Hay là cậu ấy có tài năng nào đặc biệt khiến tôi phải ký hợp đồng cao cấp hơn với cậu ấy? Hoặc, có 'tài năng đồng tiền' cũng được."
"Không bằng anh cứ nói thẳng luôn đi, kim chủ của cậu ấy là ai?"
Trợ lý Trần: "..."
Đã sớm nghe nói Từ Tài Mậu có tính tình thẳng thắn, nhưng không ngờ lại thẳng đến mức này.
Trợ lý Trần thầm nghĩ, vẫn là Úc tổng có tầm nhìn xa, bảo anh đến đây đàm phán, nếu không...
Anh ta nhìn sang Thư Uyển bên cạnh đang cố gắng tỏ ra đã hiểu hết... người này đến đây có khi bị Từ Tài Mậu bán đi còn giúp đếm tiền nữa.
Trợ lý Trần quay đầu lại, tiếp tục mỉm cười, dùng giọng điệu bình tĩnh nói: "Cậu Thư không có kim chủ, cậu ấy là vị hôn phu của tổng giám đốc tập đoàn Úc Thị – ngài Úc Hằng Chương. Anh nghe câu trả lời này đã hài lòng chưa?"
"Úc thị?" Từ Tài Mậu vừa định bắt chéo chân lên lại nhanh chóng hạ xuống, ngồi thẳng người, "Úc Hằng Chương thật sự muốn kết hôn với đàn ông à?"
Chuyện Úc Hằng Chương đính hôn chỉ được lan truyền trong một phạm vi nhỏ ở giới thượng lưu, không có thông tin cụ thể nào trên truyền thông. Những gì được lan ra ngoài đều chỉ là tin đồn đoán.
Trợ lý Trần nhàn nhạt nói: "Nếu không có gì bất ngờ, ngày mai anh sẽ thấy tin tức đó."
"Các anh chuẩn bị ra thông báo?" Từ Tài Mậu nhớ ra: "Đúng rồi, tối nay có một buổi tiệc công khai, Úc Hằng Chương sẽ tham gia."
Rõ ràng, một người quản lý hàng đầu cũng có mạng lưới thông tin của riêng mình. Anh ta nhìn lại Thư Uyển: "Tôi nghe nói vị hôn phu của Úc Hằng Chương là tiểu thiếu gia của Thần Xán, Thư Bá Quần, Thư Uyển... cậu không ở công ty nhà mình làm thái tử gia, lại chạy tới ký với Nhạc Hành?"
Trợ lý Trần trả lời: "Tài nguyên mà Thần Xán có thể tiếp cận không thể so được với Nhạc Hành."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!