Chương 38: (Vô Đề)

( Vậy thì cầm thú đi)

Điện hạ đại nhân vốn tưởng rằng tiểu hồ ly đưa tay muốn ôm là bởi vì đã tha thứ cho mình, hoàn toàn không nghĩ tới sau khi ôm cậu một khắc, cổ liền bị mạnh mẽ cắn vào.

Đối với người tu thể thuật mà nói, cổ là chỗ trí mạng yếu ớt nhất, nhất thời Nicolas đau đến cả người run lên, bản năng muốn đẩy người công kích ra, thậm chí đánh trả.

Nhưng sự quý trọng của hắn đối với tiểu hồ ly đã khắc vào trong xương, lý trí càng mạnh mẽ hơn bản năng mà ngừng lại hết thảy động tác, trái lại càng ôm chặt bảo bối trong lồ ng ngực, sau đó không nhúc nhích tùy ý cậu càng cắn càng sâu.

Tiểu hồ ly một chút cũng không nương tay, đợi đến lúc cậu rũ lòng từ bi nhả ra, chỉ thấy chỗ gần hầu kết của Nicolas hiện ra một dấu răng hoàn chỉnh.

Tuy rằng đã tránh động mạch, nhưng vết thương vẫn chảy không ít máu, nhìn vào thấy nó vô cùng dữ tợn, nếu như không sử dụng chất lỏng phục hồi, thì vết cắn này sẽ rất lâu mới có thể khép lại, hơn nữa tuyệt đối sẽ lưu vết sẹo.

Trên môi của tiểu hồ ly cũng dính máu, đôi môi đỏ, hai má tái nhợt cùng tóc đen rũ xuống, khiến cả người lộ ra một loại cảm giác yêu dị không nói nên lời, làm cho Nicolas nhìn tới sững sờ.

Nếu như đổi thành người bình thường, chắc đã bị hành vi vừa rồi của thiếu dọa sợ, nhưng Nicolas lại bị loại vẻ đẹp yêu dị kia làm cho kinh diễm.

Tuy rằng điện hạ đại nhân bị cắn đau nhưng lại phi thường sung sướng nở nụ cười:

"Bảo Bảo đây là đang cho ta con dấu sao?"

Trên mặt Nicolas mang theo thỏa mãn biểu lộ nói:

"Bảo Bảo không cần lo lắng, ta xin thề mãi mãi cũng chỉ thuộc về một mình ngươi, cho dù ngươi không tuyên bố chủ quyền thông qua phương thức con dấu, người khác cũng cướp không được."

Loại hành vi da mặt dày này làm cho tiểu hồ ly không khỏi trợn to mắt.

-- Ai tuyên bố chủ quyền? Ta chỉ là đang hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến

"thay đổi thất thường" mà thôi, ngươi đừng tưởng bở có được hay không?!

Tiểu hồ ly lập tức muốn xuống khỏi người Nicolas, nhưng mới giãy giụa vài lần đã bị nam nhân dùng bàn tay nâng cái mông hướng lên trên, sau đó nghe hắn trầm giọng nói ở bên tai:

"Bảo Bảo ngoan, đừng nhúc nhích."

Tiểu hồ ly không phục còn muốn động nữa, một giây sau mới biết nguyên nhân đối phương không cho động.

-- hắn cảm giác được phân thân của nam nhân đã đứng lên, dưới sự vặn vẹo của cậu mà ma sát qua rãnh đùi.

Đã bị cắn thành như vậy còn có thể cứng lên!!

Nhất thời tiểu hồ ly không còn dám chuyển động, thế nhưng cậu vừa thẹn vừa giận, thở phì phò chỉ vào đối phương nói: Đại bi3n thái!

Điện hạ đại nhân không nhịn được cười cười, nghiêm túc đưa ra kiến nghị,

"Tuy rằng từ này dùng rất tốt, nhưng Bảo Bảo đã từng nói ta như vậy, có muốn cân nhắc thay từ mới hay không, hả?"

Đã nói?

Tiểu hồ ly nhớ tới hình như mình chỉ ở trong lòng phùn tào Nicolas một lần như vậy, còn chưa từng chính miệng nói qua, mà người bị cậu chính miệng nói thật nhiều lần lại là Hàn Doanh.

Không nhịn được nhíu mày lại, ngẩng đầu lên thẳng tắp nhìn Nicolas hỏi:

"Ngươi nghe ta nói khi nào?"

Điện hạ đại nhân cũng nhíu mày lại. Hắn chỉ cảm thấy cái từ này hết sức quen thuộc hơn nữa lại xuất phát từ miệng bảo bối của hắn, lại hoàn toàn không nhớ rõ đến tột cùng nghe được khi nào:

"Ta cũng không nhớ,... Đại khái là trong mộng?"

Tiểu hồ ly nháy mắt mấy cái, lại thật sự thay đổi từ khác: Không biết xấu hổ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!