Chương 9: Tiểu Ma Đầu Đúng Là Trong Nóng Ngoài Lạnh Mà

Sau đêm đó, Tần Lâu Nguyệt vẫn đối xử niềm nở với Văn Lăng như cũ, thái độ cũng khiêm tốn hơn nhiều so với những lời xu nịnh giả tạo trước đó.

Mà Văn Lăng sau khi phá bỏ được ma công của Tần Lâu Nguyệt cũng không còn từ chối lời mời của gã nữa, bắt đầu cùng gã ra vào các hội đấu giá và tửu lâu ở Tần Đô.

Mối quan hệ vi diệu nhưng lại trở nên thân thiết hơn.

Giang Sở Dung biết bàn cờ của hai người đã đạt đến trạng thái cân bằng, cả hai về cơ bản đều đã biết bài tẩy của nhau, cho nên ngoài mặt họ có thể thẳng thắn đối đãi với nhau rồi.

Còn về phần bản thân Giang Sở Dung, cậu càng thêm chuyên tâm tu luyện cả ngày lẫn đêm.

Hôm nay, Tần Lâu Nguyệt lại mời Văn Lăng đến một buổi đấu giá khác, lúc Văn Lăng nhận được lời mời, Giang Sở Dung đang tu luyện.

Cất thiệp mời, Văn Lăng liếc nhìn cửa phòng đóng kín của Giang Sở Dung, nhưng cũng không lên tiếng làm phiền cậu.

Suy tính một hồi, Văn Lăng ném thiệp mời lên mặt bàn dễ thấy, rồi một mình xuống thuyền đi đến nơi hẹn.

Trước khi đi, Văn Lăng còn hạ thêm mấy đạo cấm chế lên thuyền, nếu có người phá bỏ cấm chế, hắn sẽ là người phát hiện đầu tiên.

Ở phòng bên cạnh, Giang Sở Dung còn chưa biết Văn Lăng đã rời đi, cậu vẫn khoanh chân ngồi trên đệm hương bồ trong phòng, nhắm mắt tập trung tu luyện.

Mặc dù Giang Sở Dung vẫn chưa đoán ra được tại sao đêm đó Văn Lăng lại đột nhiên phân tích nhiều mối quan hệ lợi và hại với cậu như thế, còn đồng ý để cậu nhập bọn nữa. Nhưng điều này cũng không làm chậm trễ việc cậu đề cao sức mạnh của mình.

Lúc này, trước mặt Giang Sở Dung xếp một đống bình đan dược, trông có vẻ đồ sộ lắm.

Vô Vọng Kiếm Quyết mà Văn Lăng đưa cho Giang Sở Dung rất tốt, nhưng đối với Giang Sở Dung hiện tại, muốn tu luyện thì quả thật có hơi quá sức.

Không phải vì nó khó tu luyện hay vì ngộ tính của Giang Sở Dung kém, mà vì Vô Vọng Kiếm Quyết quá tốn chân khí.

Giang Sở Dung hấp thu nguyên khí của trời đất để bổ sung chân khí vẫn mãi không đủ để tu luyện Vô Vọng Kiếm Quyết, cậu chỉ có thể bổ sung chân khí trong cơ thể bằng cách liên tục uống đan được, mới có thể bù đắp cho sự tiêu hao khổng lồ này.

Hai ngày trước, phương pháp tu luyện này của cậu bị Văn Lăng nhìn thấy, Văn Lăng nói cậu làm như vậy mất nhiều hơn được, sau này sẽ để lại di chứng, nghĩ một hồi, lại để cậu tự mình chọn lựa.

Giang Sở Dung lúc đó đã nghe lời khuyên, nhưng sau lại phát hiện tốc độ tu luyện mà không cần uống đan được quá chậm, trong thời gian ngắn không thể đẩy tu vi Chính đạo và Ma đạo của mình lên cảnh giới Ngưng Thần và cảnh giới Tu La, cậu đành phải tiếp tục uống dược.

Cũng không phải Giang Sở Dung không tiếc mạng mình, mà cậu phát hiện thể chất của mình hình như có chút đặc biệt, nếu như người bình thường uống quá nhiều đan dược trong cơ thể sẽ sinh ra độc dược, hoặc là hiệu quả hấp thu sẽ giảm đi một nửa.

Nhưng trên người Giang Sở Dung chưa từng xuất hiện những tác dụng phụ này, nên Giang Sở Dung mới yên tâm tiếp tục uống đan dược tu luyện.

Đây là chỗ tốt duy nhất mà Giang Sở Dung cảm nhận được từ cơ thể này.

May là vẫn còn rất nhiều thứ tốt cướp được từ chỗ Bạch Liễu Tư, nguyên chủ cũng để lại một ít tài nguyên tu luyện, cũng đủ để Giang Sở Dung xoay xở trong lúc này.

Chẳng mấy chốc, Giang Sở Dung đã nốc cạn thêm hai bình đan dược nữa, trong khoảng thời gian này, tu vi Ma đạo của cậu đã thăng lên Động Uyên hậu kỳ, hiện tại tu vi Vô Vọng Kiếm Quyết và Thương Giao Cửu Thức của cậu cuối cùng cũng đã đạt đến Chân Nguyên hậu kỳ.

Điều này khiến cậu thở phào một hơi —— tiếp theo chính là vấn đề đột phá hai đại cảnh giới của Chính đạo và Ma đạo.

Sau một hồi nghỉ ngơi, Giang Sở Dung đã chọn đột phá Chính đạo trước — bởi vì cậu cần dùng tu vi Chính đạo để áp chế ma tính sinh ra khi đột phá tu vi Ma đạo, như vậy sẽ an toàn hơn.

Khi đột phá cảnh giới Chính đạo, Giang Sở Dung đã thuận buồm xuôi gió.

Thuận lợi đến mức cậu chỉ uống ba bình đan dược đã trực tiếp đột phá được.

Khoảnh khắc Giang Sở Dung đột phá thành công, linh quang bắn ra tứ phía, biển ý thức chấn động.

Chân khí Canh Kim của Vô Vọng Kiếm Quyết hóa thành một luồng kiếm khí sáng rực, chân khí Ất Mộc của Thương Giao Cửu Thức lại hóa thành một con giao long nhỏ màu xanh nhạt, chúng nó chui vào biển ý thức của cậu bơi lượn trong đó, giúp cậu trấn giữ biển ý thức.

Lúc này Giang Sở Dung mở mắt ra, cậu rõ ràng cảm giác được tâm cảnh của mình sáng trong, không nhiễm bụi trần, khó mà bị ma tính quấy nhiễu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!