Sau một hồi im lặng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai cánh cửa thang máy chậm rãi khép lại, lúc chuẩn bị đóng lần nữa, Bùi Tây Lâm bước vào.
Anh yên lặng đứng ở phía trước Tang Ninh và Tô Dương, để lộ bóng lưng đĩnh đạc.
Mí mắt Tang Ninh không kìm được giật giật, cô nhìn chằm chằm người đang đứng quay lưng, muốn nói gì đó nhưng lại không kiếm được lý do để bắt chuyện.
Đắn đo một hồi, cuối cùng cô vẫn không nói gì.
Tang Ninh không phải diễn viên nổi tiếng trong giới giải trí nên phòng khách sạn không cao cấp bằng nhóm Bùi Tây Lâm, mà cô cũng không đòi hỏi phòng sang hơn.
Bởi vậy khi thang máy đến tầng mười hai, chỉ có cô và nhóm Tô Dương ra ngoài.
Cửa thang máy mở ra.
Trực giác mách bảo bầu không khí đã trở nên kỳ lạ, nhận được tín hiệu cầu cứu của Tang Ninh, Lâm Duyệt lấy hết can đảm lên tiếng:
"Thầy Bùi, chúng tôi tới nơi rồi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Tây Lâm gật đầu.
Lâm Duyệt ra ngoài, Tô Dương và trợ lý cũng đi ra, Tang Ninh ôm hoa là người cuối cùng chen ra khỏi thang máy, cô hối hả bỏ lại một câu: Tạm biệt thầy Bùi.
...
Sau khi ra ngoài thang máy, Tô Dương kìm nén lửa giận đang chực trào trong lòng, theo Tang Ninh đi tới trước cửa phòng cô.
"Ninh Ninh, sao em lại ở cùng một khách sạn với Bùi Tây Lâm?" Vào giây phút thấy Bùi Tây Lâm xuất hiện, Tô Dương đã một lần nữa khẳng định suy đoán trước đó của mình.
Tang Ninh tới thành phố Chương Tịnh là vì Bùi Tây Lâm thật.
Nhưng lúc nãy ở trong thang máy, hai người không hề có tương tác gì với nhau.
Trong thoáng chốc, Tô Dương không biết rốt cuộc đây chỉ là một sự trùng hợp hay có nguyên nhân nào khác. Anh ta phải làm rõ ngay bây giờ!
Tang Ninh khựng lại, ngoảnh đầu nhìn anh ta: Anh ở phòng nào?
Tô Dương ngẩn người: Cạnh phòng em.
Tang Ninh: ...
Nếu biết Tô Dương sẽ ở cạnh phòng mình thì Tang Ninh đã cho Lâm Duyệt ở phòng này từ lúc tới rồi.
Ninh Ninh. Tô Dương nhìn chằm chằm vào cô, giọng điệu nghe hơi hằn học:
"Em vẫn chưa trả lời câu hỏi lúc nãy của anh."
Tang Ninh ừm một tiếng rồi hờ hững đáp:
"Anh chắc chắn chúng ta nên đứng đây cãi nhau về vấn đề này chứ?"
Tính bảo mật của khách sạn này khá cao, hành lang cũng không có ai đi lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!