Ngủ một giấc thẳng đến hừng đông, Úc Vi Tinh tự nhiên tỉnh lại.
Trong tầm mắt là hoàn cảnh xa lạ, cậu ngẩn ngơ, cho đến khi suy nghĩ kẹt cứng một lần nữa chuyển động, cậu nhớ lại tối qua mình không về nhà, ngủ lại trong nhà Tần Hành Hàn.
Vén chăn lên ngồi dậy, cậu phát hiện mình toát ra một thân mồ hôi, sờ sờ trán, mát lạnh, đã hạ sốt, lại nhanh chóng vui vẻ phát hiện bệnh trạng không thoải mái trên người cũng biến mất.
Hiếm khi cậu phát sốt lại khỏi nhanh như vậy, hơn nữa chỉ là sốt nhẹ, cũng không biến thành sốt cao!
Úc Vi Tinh mừng ra mặt, vốn sau khi bị bệnh, cậu đối với buổi thử vai hôm nay không có hy vọng, cho rằng chỉ có thể ôm đầu đi ngang qua sân khấu, phải bỏ qua ý tốt của Hà Kỳ Vinh và Ngô Tinh Kiệt.
Quả nhiên cậu vẫn có chút giá trị may mắn ở trên người.
Từ trên giường bước xuống, Úc Vi Tinh muốn tắm rửa một lần, nhưng lại nhớ ra quần áo của mình đã bị cầm đi giặt, đi ra khỏi phòng muốn tìm người lấy.
Thời tiết hôm nay rất tốt, ánh mặt trời chiếu vào từ cửa sổ trong suốt, ấm áp che phủ hành lang, ánh sáng và bóng tối đan xen, tầm mắt Úc Vi Tinh đuổi theo ánh sáng, ở cuối ban công, nhìn thấy Tần Hành Hàn đưa lưng về phía cậu đứng trong ánh sáng, hắn miễn cưỡng dựa vào lan can, cả người thả lỏng mà thoải mái, không biết đang nhìn gì.
Cậu lên tiếng gọi: "Tần Hành Hàn."
Tần Hành Hàn quay đầu lại, nghịch ánh sáng, cậu không thấy rõ vẻ mặt Tần Hành Hàn, chỉ có thể nhìn thấy khóe môi hắn nhếch lên, mặt mày giãn ra, đang cười.
"Anh đang nhìn gì?"
Úc Vi Tinh tò mò hỏi.
"Hỉ Thước."
"Hỉ Thước?" Úc Vi Tinh hứng thú, bước nhanh đến cạnh hắn, thò đầu nhìn ra ngoài, "Ở đâu?
"•Chim khách hay còn gọi là Hỉ Thước, thời cổ từng được gọi là Thần nữ. Dân gian cho rằng chim khách là loài chim báo tin vui, có khả năng dự đoán thần kỳ những sự việc sắp xảy ra. Tần Hành Hàn chỉ vào một thân cây cao nhất trong sân, Úc Vi Tinh theo ngón tay hắn nhìn qua, chỉ thấy trên cành cây, hai con chim khách thân thiết đứng cùng nhau, chải lông cho nhau, cọ đi cọ lại. Úc Vi Tinh nhìn một lát, nghiêng đầu cười với Tần Hành Hàn,"Chim khách đến nhà anh xây tổ, việc vui đến nhà, nguyện vọng của anh đều sẽ thành hiện thực."
Tần Hành Hàn nhìn cậu, nhếch môi, "Mong vậy."
Nhớ ra quần áo của mình, Úc Vi Tinh hỏi hắn: "Quần áo hôm qua em thay đâu?"
"Trong phòng giặt ủi.
"Úc Vi Tinh ồ một tiếng, định đi lấy. Tần Hành Hàn gọi cậu lại, đưa tay áp lên trán cậu, thấy nhiệt độ bình thường, nói với cậu:"Anh đi lấy giúp em."
Thái độ của Tần Hành Hàn quá mức tự nhiên, Úc Vi Tinh cũng không quá kinh ngạc, nếu không sẽ rất kỳ quái, cậu chớp mắt, "... Được.
"…… Tắm rửa xong, Úc Vi Tinh lại xuống lầu. Tần Hành Hàn thấy cậu xuống, đứng dậy dẫn cậu đi nhà hàng, Từ Hạ đã chuẩn bị xong bữa sáng, chờ bọn họ tới, lại pha một ly sữa, đặt ở bên phải Úc Vi Tinh."Cảm ơn.
"Úc Vi Tinh nói cảm ơn. Từ Hạ mỉm cười, khẽ khom lưng, xoay người rời đi. Bánh bao sữa béo ngậy, rất nhỏ, Úc Vi Tinh vừa ăn vừa nói:"Em ngủ lại có quấy rầy anh không? Hôm nay anh vẫn chưa đến công ty."
"Không quấy rầy, hôm nay công ty không có việc."
Dừng một lúc, Tần Hành Hàn lại thản nhiên nói: "Nếu như không có anh, công ty sẽ không hoạt động, vậy anh trả lương cao như vậy cho ban giám đốc làm gì?"
Úc Vi Tinh: "..."
Hợp lý.
"Đúng rồi, anh giúp em cảm ơn bác sĩ Ôn nhé, đơn thuốc anh ấy kê rất hiệu quả, hôm nay em khỏe lại rồi." Úc Vi Tinh tràn đầy năng lượng giơ tay lên làm tư thế "cường tráng", ánh mắt sáng ngời còn nói: "Lần nào em bị cảm cũng phải sốt cao, sau đó mơ mơ màng màng suốt hai ba ngày mới có thể khỏi, lần này chỉ dùng một buổi tối đã hạ sốt, siêu cấp thần kỳ."
Tần Hành Hàn không nói cho cậu biết tối qua mình dùng nước ấm giúp cậu lau đến nửa đêm, như vậy đã vượt quá giới hạn, chỉ dùng ánh mắt ôn hòa nhìn cậu, "Được, anh sẽ chuyển lời cho Ôn Gia Nham."
Úc Vi Tinh gật đầu: "Vâng.
"Ăn xong bữa sáng, Úc Vi Tinh chuẩn bị đi, cậu còn phải về nhà một chuyến, thay một bộ quần áo phù hợp để thử vai. Tần Hành Hàn đưa cậu ra ngoài, Từ Hạ lái xe tới, hai tay trả chìa khóa xe, liền bước sang một bên, im lặng hạ thấp cảm giác tồn tại. Mở cửa xe, Úc Vi Tinh quay đầu, mỉm cười,"Vậy em đi đây, lần sau gặp lại."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!