Hạ Hành Khuyết là quản lý ký túc xá à? Anh còn muốn thu điện thoại lúc 9 giờ nữa?
Dư Niên quay đầu lại, đôi mắt nhỏ 'bingbingbing" dính trên người Hạ Hành Khuyết.
Nhưng Hạ Hành Khuyết không thèm quan tâm, anh quay sang nói với ông quản gia: "Đã chuẩn bị cơm tối xong chưa?"
Ông quản gia gật nhẹ đầu: "Đã chuẩn bị xong rồi."
"Ừ." Hạ Hành Khuyết khẽ ôm lấy eo Dư Niên: "Đi ăn cơm thôi."
Dư Niên thấy hơi lạ khi bị anh đụng vào, cậu theo bản năng dịch sang bên cạnh tránh đi: "Vâng."
Hạ Hành Khuyết không để ý lắm thu tay lại, cậu quay về phòng bệnh với anh.
Hạ Tiểu Hạc ngoan ngoãn trong phòng bệnh đọc truyện tranh, nhóc thấy bọn họ quay về thì vội vàng trượt xuống ghế sô pha, chạy đến gần Dư Niên ngẩng đầu lên hỏi cậu: "Ba nhỏ ơi, giờ ba có vui không?"
Dư Niên giơ điện thoại mới của mình lên, cậu hét to: "Cực kỳ vui!"
Hạ Tiểu Hạc thở phào: "Chiều nay ba không vui làm con với ba lớn lo lắm luôn."
Dư Niên càng giơ điện thoại cao hơn: "Vậy không cần lo nữa, ba chơi điện thoại một lúc là ổn thôi."
Điện thoại! Thần của bệnh tật! Đọc Full Tại Truyenfull. vision
Đúng lúc này ông quản gia đẩy xe ăn đi vào.
Hạ Hành Khuyết đưa tay kéo Dư Niên với Hạ Tiểu Hạc sang bên cạnh, tránh bọn họ bị xe ăn đụng vào: "Đi rửa tay rồi ăn cơm."
"Vâng."
Dư Niên còn đang mặc áo khoác tây trang của Hạ Hành Khuyết, cậu cất điện thoại vào trong áo khoác của anh, vui vẻ nhảy nhót đến phòng tắm còn Hạ Tiểu Hạc theo sau.
"Ba ơi, không được chạy nhảy trong phòng tắm đâu, sẽ ngã mất."
"Ba không bị ngã đâu! Mà cho dù có ngã gãy chân thì cũng phải bảo vệ tốt đôi tay này tay chơi điện thoại chứ!"
Hạ Hành Khuyết cười nhẹ, đến khi nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm và chắc chắn rằng Dư Niên không bị ngã mới quay đầu đi, anh thấy ông quản gia đang bê nồi súp hầm.
Anh nhỏ giọng nói: "Để tôi."
Hạ Hành Khuyết tháo khuy măng sét để xắn tay áo, anh cầm khăn trắng cách nhiệt trong tay ông quản gia, cẩn thận bê nồi súp hầm đặt lên bàn.
Dư Niên và Hạ Tiểu Hạc xếp hàng đi ra ngoài, cả hai ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn trước bàn chờ cơm.
Trong khi Dư Niên nổi ý định sờ điện thoại mới của mình, cậu bị Hạ Hành Khuyết ngăn lại: "Lúc ăn cơm không được chơi điện thoại."
Dư Niên ngoan ngoãn rụt tay: "Vâng."
Không còn cách nào khác, đây là người tài trợ điện thoại cho mình, phải nghe lời anh.
Vì Dư Niên bị thương nên dì giúp việc đã nấu một bữa tối dinh dưỡng cho cậu.
Cá sạo hấp, sườn hầm củ từ, tôm bóc vỏ xào súp lơ, bò xào cà chua, còn có một con gà đen hầm táo đỏ kỷ tử.
Đều là món Dư Niên thích ăn.
Sau khi Hạ Hành Khuyết đặt hoa quả lên bàn anh mới bỏ khăn tay trắng xuống, vừa sửa lại cổ tay áo vừa xoay người rời đi: "Tôi còn cuộc họp."
Ông quản gia muốn giữ anh lại thêm một lần nữa, chỉ là lần này ông ấy còn chưa kịp nói thì Dư Niên đã mở lời trước: "Hạ tổng?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!