Chương 47: Hạ tổng mất trí nhớ

Kỷ niệm 5 năm kết hôn.

Dư Niên gửi nhóc con cho Bùi Ngọc Thành và Phó Nguyên Châu, cậu kéo Hạ Hành Khuyết ra ngoài chơi.

Hạ Hành Khuyết đã đặt chỗ ở nhà hàng trên không, lại còn đặt thêm một phòng tổng thống, hai người đã có một ngày kỷ niệm ngọt ngào.

Bình minh sáng hôm sau.

Ánh nắng chiếu qua cửa kính rọi lên chiếc giường lớn.

Hạ Hành Khuyết từ từ mở mắt, khẽ nhìn xuống Dư Niên đang nằm trong lòng mình.

Đây là ai?

Dư Niên thoải mái gối đầu lên cánh tay anh, sợi tóc cũng mềm mại đè lên cánh tay anh ngủ ngon lành.

Chỉ là...

Không mặc quần áo.

Đúng là không biết xấu hổ!

Hạ Hành Khuyết nhíu mày, lặng lẽ kéo chăn che vai Dư Niên.

Dư Niên vùng vẫy hai cái, đưa tay ra ngoài thở: "Hạ Hành Khuyết, nóng quá."

Hạ Hành Khuyết dừng lại, sao anh lại không thấy việc này lạ lẫm chứ?

Hạ Hành Khuyết không nằm yên được, đưa tay ra muốn đẩy Dư Niên nhưng lại sợ đẩy ngã cậu nên đành đưa tay ra chọc vào mặt cậu.

Dư Niên rúc vào trong chăn: "Để em ngủ thêm một lát, tối qua bốn giờ mới ngủ mà."

Hạ Hành Khuyết nghiêm túc nói: "Tỉnh rồi thì trả lời tôi trước, ai đưa cậu lên giường tôi?"

Dư Niên: ???

Dư Niên ngẩng đầu chớp mắt nhìn Hạ Hành Khuyết.

Hạ Hành Khuyết hắng giọng, nghiêm mặt: "Đừng cố gắng quyến rũ tôi, ai đưa cậu lên giường của tôi?"

Dư Niên nhăn mặt: "Nguyên tối hôm qua anh vẫn chưa chơi đủ à?"

Hạ Hành Khuyết vỗ nhẹ vào mông cậu: "Nói chuyện nghiêm túc."

"Ồ." Dư Niên cố gắng nhớ lại tình tiết tối qua, mắt ngấn lệ nhìn anh: "Em không cố ý đổ rượu lên người Hạ tổng thật mà, tuy em cố ý nhưng quản lý nói, chỉ cần bám được Hạ tổng để Hạ tổng làm kim chủ của em, em sẽ có phim đóng."

Đúng vậy, tối qua họ đang chơi trò ngôi sao nhỏ ngốc nghếch x đại kim chủ.

Tối qua ngôi sao nhỏ đã đổ cả cốc rượu lên áo sơ mi đắt tiền của đại kim chủ, lúng túng dùng tay lau, kịp thời lộ ra vẻ mặt cứng rắn nói rằng mình sẽ đền tiền, sau đó bị đại kim chủ nhìn thấu bản chất d@m đãng lấy thân trả nợ.

Mặt Dư Niên đỏ bừng.

Nhưng bây giờ...

Hạ Hành Khuyết nhíu mày: "Hóa ra là vậy."

Dư Niên hít mũi, khẽ hỏi: "Anh muốn chơi nữa thật à? Lưng em hơi đau, mai chơi được không?"

Hạ Hành Khuyết kéo chăn xuống giường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!