Gần đây Tóc vàng đang theo đuổi hoa khôi trường bên cạnh, mấy anh em bàn bạc giúp cậu ta, phối cho cậu ta trang phục nổi bật còn xịt nước hoa thơm phức, họ tụ tập lại vừa bứt tóc vừa giúp cậu ta viết thư tình.
Lúc đó Hạ Hành Khuyết chỉ khoanh tay, dựa lưng vào ghế thản nhiên nhìn bọn nó bận rộn, anh nói một câu: "Trẻ trâu."
Đám đàn em cạn lời: "Anh Hạ, anh không hiểu đâu."
Tóc vàng hùng hồn nói: "Chờ đến ngày anh thích một người anh sẽ hiểu thôi."
Hạ Hành Khuyết chỉ cười lạnh chứ không nói gì, nhưng lại rất tốt bụng giúp Tóc vàng mua một bó hoa ở tiệm hoa, bảo cậu ta cầm đi tìm hoa khôi coi như là anh cũng góp sức.
Tất nhiên cuối cùng Tóc vàng đã bị từ chối, lý do là tóc cậu ta quá vàng.
Tối hôm đó, mấy thằng bạn ở xúm lại quán nướng an ủi cậu ta.
Hạ Hành Khuyết vẫn đứng bên cạnh nhìn.
Anh nghĩ, anh sẽ không bao giờ có thể trải nghiệm cảm giác này.
Gia đình anh không tốt thậm chí có thể coi là dị dạng, anh không thích những chuyện này, cũng không muốn thử.
Nhưng…
Nếu đối phương là Dư Niên, anh có thể xem xét một chút.
Dư Niên rất dễ thương, đầu tròn tròn, khuôn mặt bầu bĩnh, mắt tròn xoe, có lúc cả miệng cũng tròn nên nhìn vào chỉ muốn nắn nắn véo véo một cái.
Tính cách Dư Niên cũng tốt, từ trước đến giờ không bao giờ cãi nhau với người khác, rất được lòng mọi người.
Điểm số của Dư Niên cũng tốt, đứng thứ năm mươi mốt, cao gấp mười lần so với thứ năm trăm mấy của Hạ Hành Khuyết.
Hơn nữa dù Dư Niên rất sợ anh, nhưng cậu vẫn nói rằng "Cậu ấy tốt lắm".
Dư Niên là người đầu tiên khen anh, anh cũng luôn cố gắng giữ hình tượng trước mặt Dư Niên, không để cậu thất vọng.
Hạ Hành Khuyết không tìm được lý do gì để mình không thích Dư Niên.
Hạ Hành Khuyết và Dư Niên đứng cạnh nhau ở hành lang, Dư Niên hơi nhón chân chỉnh lại chiếc mũ sau lưng Hạ Hành Khuyết, đội lên đầu anh
Dư Niên cười nói: "Cậu cũng đội đi."
Hạ Hành Khuyết kéo dây mũ: "Thế này à?"
"Ừ ừ."
Cả hai kéo dây mũ, cố gắng nhét đầu vào trong mũ hết sức vui vẻ.
Thầy Chu nghĩ họ đứng phạt đủ lâu rồi, thầy đi ra khỏi lớp: "Dư Niên, Hạ Hành Khuyết, hai đứa có thể…"
Hai quái vật mũ đồng thời quay đầu nhìn ông ấy: "Dạ?"
Thầy Chu hít sâu một hơi: "Đứng tiếp cho tôi."Sau sự việc này, Dư Niên không còn sợ Hạ Hành Khuyết nữa.
Trên đời này có trùm phản diện nào đi cho người khác tiền chứ?
Anh là người tốt.
Dư Niên vô cùng yêu mến anh, cậu đưa trùm phản diện vào "kế hoạch sống sót" của mình.
Từ hôm nay trở đi, họ chính là "Liên minh sống sót giữa trùm phản diện và bia đỡ đạn"!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!