Chương 42: Ngoại Truyện Trung Học

Bên cạnh bồn rửa tay trong sân trường.

Hạ Hành Khuyết lấy một nắm nước cúi đầu rửa mặt.

Dư Niên đứng cạnh ôm áo khoác đồng phục của Hạ Hành Khuyết, còn có cả gói que cay, sữa và thư thách đấu.

Không còn cách nào khác, ai bảo cậu hất sữa lên mặt trùm phản diện chứ?

Bạn bàn trước của Dư Niên, đám tóc vàng đứng thành hàng bên cạnh đều nhìn Dư Niên với ánh mắt thương hại.

Lúc đó trùm phản diện túm cổ áo Dư Niên định đánh cho cậu một trận, nhưng thấy Dư Niên cầu xin khóc lóc inh ỏi mới miễn cưỡng tha cho.

Hạ Hành Khuyết lau mặt, quay đầu nhìn Dư Niên.

A. Dư Niên bừng tỉnh, vội vàng lấy khăn giấy trong túi đưa cho anh.

Hạ Hành Khuyết lau lau mặt, nhíu mày ngửi mùi trên tay.

Vẫn còn mùi sữa ngọt, ngọt phát ngấy.

Hạ Hành Khuyết hỏi:

"Thư Phó Nguyên Châu gửi cho cậu viết gì?"

Dư Niên sửa lại: Là gửi cho cậu.

Đọc tôi nghe.

"A, vậy tôi mở ra nhé?" Dư Niên mở thư, đọc từng chữ một: Hạ Hành Khuyết…

Hạ Hành Khuyết nhíu mày, Dư Niên vội vàng chỉ vào tờ giấy, thực chất là giấy làm bài kiểm tra:

"Là cậu ấy nói, không phải tôi."

Đọc tiếp.

"Ừm. Nếu có gan thì trưa mai hãy đến cổng Bắc của trường." Dư Niên nhanh chóng bổ sung: Là cậu ấy nói.

Hạ Hành Khuyết lấy tờ giấy trong tay Dư Niên, liếc qua rồi nhét lại cho cậu.

Đám tóc vàng tiến lên.

"Anh Hạ, nó đang thách thức chúng ta đấy."

"Phó Nguyên Châu chỉ là tên dùng tiền vào lớp chuyên thôi, không cần sợ nó."

"Đúng vậy, học sinh chuyển trường thì có gì để kiêu ngạo chứ?"

Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cậu ta.

Cậu đang nói gì vậy! Anh Hạ cũng là học sinh chuyển trường mà!

Tóc vàng vỗ vào miệng mình: Tôi sai rồi.

Hạ Hành Khuyết không bận tâm, liếc nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa là hết tiết, anh đi thẳng về tòa nhà dạy học.

Đám đàn em theo sau, Dư Niên ôm áo đồng phục của anh đi sau cùng, đầu cúi gằm đầy chán nản.

Cậu vẫn không thoát khỏi số phận làm chân sai vặt cho người khác sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!