Ngày thứ năm sống sót trên hòn đảo nhỏ, bão lớn đã đi qua.
Hạ Hành Khuyết cũng theo đó ôm gối rời khỏi phòng ngủ của Dư Niên.
Trời quang mây đãng, Dư Niên dẫn phản diện lớn nhỏ ra ngoài chơi, ông quản gia cũng có thể nghỉ ngơi đi dạo một chút.
Dư Niên lấy quyển sổ nhỏ cậu luôn mang theo bên mình:
"Theo như kế hoạch tôi đã lập, quanh đây có bãi biển và một con phố ẩm thực. Bão vừa tan nên chắc nước biển không sạch lắm, chúng ta đến phố ẩm thực trước đi."
Dư Niên lấy một lá cờ nhỏ:
"Chương trình tham quan phố ẩm thực bắt đầu, bây giờ công bố quy tắc—"
"Tất cả mọi người phải đi sát theo tôi, giữ mình trong tầm nhìn của tôi, không được chạy lung tung, đặc biệt là mấy người họ Hạ, hiểu chưa?"
Hai ba con họ Hạ gật đầu nghiêm túc: Hiểu rồi.
Hạ Hành Khuyết nắm tay Dư Niên:
"Làm vậy mới không chạy lung tung."
Hạ Tiểu Hạc nhanh chóng theo sau, nhóc nắm lấy bàn tay còn lại của Dư Niên: Đúng ạ.
Thôi được rồi. Dư Niên nhìn ông quản gia, cậu muốn giải thích:
"Hai người họ… hơi yếu đuối."
Ông quản gia gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: Tôi biết mà.
Mỗi tay Dư Niên nắm tay mỗi người dẫn họ ra ngoài.
Hầu hết các cửa hàng trên phố ẩm thực đã mở cửa, chỉ là người không đông lắm.
Dư Niên chưa thấy món ăn trên đảo này bao giờ, vừa đi vừa cố gắng nắm tay ba con họ Hạ vừa lựa đồ.
Những viên tròn nhiều màu sắc, nhìn có vẻ ngon, mua một hộp.
Nước trái cây lạnh màu xanh, nhìn có vẻ ngon, mua một ly.
Bánh cá nướng, rất đúng với tên gọi Cá Gia Gia, mua một chiếc.
Dư Niên ăn uống nhưng cũng không quên nắm chặt tay phản diện lớn nhỏ, chia đồ ăn vặt cho họ.
Đi sát theo tôi.
Dư Niên cúi đầu cắn một miếng bánh cá nướng cháy xém, khi ngẩng đầu lên thấy phía trước có vài quầy hàng.
Có quầy bán bánh cupcake, quầy bán kem và quầy bán bánh rán.
Quầy hàng nào cũng có khách xếp hàng dài, không một quầy nào là ngoại lệ.
Ôi trời ơi, bảo sao ngã tư không có ai, hóa ra mọi người đều ở đây.
Dư Niên nắm chặt tay phản diện lớn nhỏ, xong rồi, cậu muốn ăn tất cả.
Theo thời gian xếp hàng nửa tiếng mỗi quầy, có thể họ sẽ phải lãng phí cả buổi chiều ở đây.
Dường như Hạ Hành Khuyết cũng nhìn ra sự lo lắng trong lòng cậu, anh đề nghị:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!