Cả người trùm phản diện mặc đồ đen, khuôn mặt lạnh lùng với khí chất mạnh mẽ, vừa nhìn đã thấy anh không phải người tốt.
Đứa bé kia cũng mặc đồ màu đen, nhìn nhóc giống trùm phản diện y như đúc, cứ như được khắc ra từ một khuôn mẫu, vừa nhìn đã thấy không phải đứa bé ngoan.
Ngay cả nhóm bác sĩ vừa cầm tiền thưởng của Hạ Hành Khuyết, Dư Niên đã nhìn thấy rồi.
Nhìn trái nhìn phải, cậu vẫn thấy ông quản gia dễ gần nhất.
Dư Niên bị tiêm một mũi, cậu ngủ thiếp đi trong lòng ông quản gia.
Đợi đến khi cậu tỉnh dậy đã là 9 giờ tối.
Dư Niên nằm trên giường bệnh mềm mại, cậu siết chặt chăn mở to hai mắt lén lút nhìn xung quanh.
Về cơ bản thì Dư Niên đã chắc chắn rằng mình xuyên vào [Tình yêu học đường.] xuyên thành cái tên bia đỡ đạn trùng tên trùng họ kia.
Chỉ là cậu không biết mình xuyên đến thời điểm nào.
Cậu không nhớ bia đỡ đạn vào bệnh viện ở giai đoạn nào trong cốt truyện.
Cậu cũng không nhớ trùm phản diện kết hôn với bia đỡ đạn từ bao giờ, họ còn có một đứa con.
Cậu càng không nhớ cuốn truyện ngọt ngào này lại là truyện nam sinh con! Rõ ràng không có tag sinh con trong truyện!
Trong cốt truyện gốc đến khi chết trùm phản diện vẫn độc thân. Quan hệ giữa anh ta và bia đỡ đạn chỉ là đùi vàng và tay sai mà thôi.
Khi trùm phản diện vui sẽ thưởng cho bia đỡ đạn ít tiền tiêu vặt, còn tức giận thì dùng một chân đá văng cậu ta.
Cuối truyện anh ta còn dùng một phát súng bắn chết bia đỡ đạn, không có chút do dự nào cả.
Đây là một phản diện cực kỳ ghét xã hội điển hình.
Thế nên tại sao trùm phản diện và bia đỡ đạn lại kết hôn với nhau?
Dư Niên trốn trong chăn, người cậu run bần bật.
Hu hu hu, đầu cậu đau quá, chắc chắn là do tên trùm phản diện kia đánh, đau chết đi được!
Lúc này ông quản gia đẩy xe ăn đi vào, ông ấy kinh ngạc nói:
"Thưa cậu, cậu tỉnh rồi sao?"
Dư Niên xoẹt một tiếng bật dậy khỏi giường, cậu muốn che miệng ông ấy lại:
"Không phải, cháu vẫn chưa dậy, ông đừng nói chuyện, đừng gọi"phản diện lớn nhỏđến đây…
Phản diện lớn nhỏ đi đằng sau ông quản gia: ???
Dư Niên quay lưng về phía cửa nên cậu không nhìn thấy bọn họ.
Phản diện lớn nhỏ nhìn nhau, họ lùi nửa bước ra sau rời khỏi phòng bệnh.
Trước khi đi Hạ Hành Khuyết còn đưa mắt ra hiệu với ông quản gia—
Để Niên Niên ăn cơm trước đã.
Ông quản gia hiểu ý gật nhẹ đầu, chuyên nghiệp dừng xe đẩy thức ăn và đặt bàn gấp lên giường:
"Đã muộn rồi nên chắc cậu sẽ đói bụng, ăn ít thức ăn trước đã nhé."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!