Chương 28: Ôm Kẻ Xui Xẻo Hạ Hành Khuyết.

Khi Dư Niên và Hạ Tiểu Hạc đến công ty, Hạ Hành Khuyết cũng vừa hoàn thành biên bản, đi từ thang máy tầng trên xuống tiễn nhân viên ghi chép ra về.

Dư Niên đứng trước hàng rào cảnh báo, cậu nhón chân nhìn Hạ Hành Khuyết qua lớp kính.

Hạ Hành Khuyết trông vẫn bình thường, anh mặc bộ vest khi ra khỏi nhà vào buổi sáng, chỉ là mái tóc hơi rối.

Dư Niên còn chưa kịp thở phào thì Hạ Hành Khuyết đã bước ra khỏi thang máy, cậu thấy tay phải của anh đã được băng lại.

Trái tim vừa dịu xuống của Dư Niên lại nhảy lên.

Máu trên tivi đúng là của Hạ Hành Khuyết.

Hạ Hành Khuyết cầm điện thoại bằng tay trái nói chuyện với nhân viên, thỉnh thoảng nhấn hai lần liên tiếp vào màn hình.

Ngay giây sau, điện thoại của Dư Niên reo lên.

Hạ Hành Khuyết nhắn: [Anh ra ngoài rồi.]

Anh không thể dùng điện thoại công khai trước mặt nhân viên, chỉ có thể gõ ba chữ đơn giản gửi cho Dư Niên.

Lúc này, một nhân viên nói với Hạ Hành Khuyết:

"Chúng tôi đã kiểm soát tình hình bên Hạ thị, chúng tôi sẽ thông báo cho anh về các bước xử lý tiếp theo. Nếu cần sự hợp tác của anh thì chúng tôi sẽ liên lạc, mong anh giữ điện thoại trong trạng thái ổn định."

Ánh mắt Hạ Hành Khuyết rời khỏi điện thoại, anh ngẩng đầu lên, liếc mặt một cái đã thấy Dư Niên đứng bên ngoài.

Dư Niên vẫn mặc nguyên bộ đồ ngủ, bên ngoài khoác vội áo vest của Hạ Hành Khuyết, có lẽ vội quá nên cậu lấy tạm.

Dù khoảng cách khá xa nhưng Hạ Hành Khuyết vẫn thấy mái tóc rối của Dư Niên, vành mắt đỏ hoe của cậu trông cực kỳ đáng thương.

Hạ Hành Khuyết nhìn cậu, anh hơi thất thần.

Nhân viên nhắc nhở: Hạ tổng?

Ừ. Hạ Hành Khuyết bừng tỉnh: Tôi biết rồi.

"Vậy chúng tôi xin phép đi trước, mong anh chú ý giữ liên lạc."

Được, đi cẩn thận. Hạ Hành Khuyết gật đầu tiễn họ ra khỏi cánh cửa xoay tự động.

Anh đứng ngoài cửa nhìn Dư Niên.

Trợ lý đứng bên cạnh anh nói:

"Trong lúc ngài làm biên bản thì cậu ấy đã gọi cho chúng tôi, Tiểu Chu nghe máy được, cậu ấy lo lắng lắm."

Dư Niên đi thêm một bước về phía anh, rồi bị hàng rào cảnh báo chặn lại.

Hạ Hành Khuyết vòng qua hàng rào cảnh báo từ cầu thang bên cạnh, trèo qua bức tường trang trí thấp rồi nhanh chóng bước đến trước mặt Dư Niên.

Niên Niên.

Dư Niên chăm chú nhìn anh, xác nhận rằng ngoài tay phải ra anh không bị thương ở chỗ nào khác, cơ thể khỏe mạnh có thể trèo tường.

Bàn tay phải đã được băng bó xong, trông không nghiêm trọng lắm.

Dư Niên phồng má, nhỏ giọng hỏi:

"Anh có bị thương không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!