Trong căng tin.
Dư Niên và Hạ Hành Khuyết ngồi cạnh nhau, Dư Niên cầm thìa bằng tay phải để trộn trứng xào cà chua vào cơm.
Còn tay trái của Dư Niên…
Dư Niên múc một thìa cơm trộn, nghĩ một lúc lại đặt thìa xuống.
Cậu quay đầu lại:
"Hạ Hành Khuyết, tôi không sao mà, tôi không phải kiểu người coi tiền như rác, tôi không đưa ông ta 100 triệu, cũng không bao giờ qua lại với người như thế."
Hạ Hành Khuyết gật đầu:
"Ừm, anh tin Niên Niên."
Dư Niên giơ tay trái đang bị Hạ Hành Khuyết nắm chặt lên:
"Thế cứ phải nắm tay nhau mới được à?"
Hạ Hành Khuyết tiếp tục gật đầu: Ừm.
Tối qua Hạ Hành Khuyết sắp xếp công tác an ninh cả đêm, nhưng cuối cùng Dư Bằng vẫn có cơ hội đến gần Dư Niên.
Bây giờ nghĩ lại, Hạ Hành Khuyết không kìm được sự sợ hãi.
Anh nhớ lại hồi học trung học, khi Dư Niên đến tìm anh với đôi mắt đỏ hoe vì lạnh, hai gò má cũng ửng đỏ vì gió tuyết trông thật đáng thương.
Anh phải nắm tay Dư Niên, tránh cho Dư Niên lại bị người khác bắt nạt.
Dư Niên giơ đôi tay đang siết chặt nhau của hai người, lại hỏi:
"Vậy anh định ăn kiểu gì?"
Tay phải Hạ Hành Khuyết còn đang nắm tay trái của cậu.
Anh dùng tay trái. Hạ Hành Khuyết dùng tay trái cầm đũa, thành thạo gắp một miếng thịt vải đặt vào đ ĩa Dư Niên.
Dư Niên: ???
Hạ Tiểu Hạc ngồi trước mặt bọn họ: ???
Ba nhỏ và ba lớn dính nhau ghê.
Ba lớn sắp 30 tuổi đến nơi rồi, vẫn phải nắm tay ba nhỏ mới ăn được cơm.
Hạ Tiểu Hạc ngẩng đầu nhìn ba nhỏ, ba lớn không giống nhóc, năm nay nhóc mới ba tuổi mà chỉ cần ngồi cùng bàn với ba đã ăn cơm ngon lành.
Ba lớn trẻ con quá.Ăn cơm trưa xong, nhà ba người bọn họ đi dạo quanh trường.
Tóc vàng thấy bọn họ nên vẫy tay, anh ta đi tới lo lắng hỏi:
"Anh Hạ, Tiểu Ngư, không sao chứ?"
Hạ Hành Khuyết nói:
"Tống tên đó vào đồn cảnh sát rồi, chắc sẽ bị giữ vài ngày."
Vậy thì tốt rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!