Trong nhà ăn.
Dư Niên ôm bát cầm thìa chọc cơm, cậu 'hung dữ' nhìn công thụ chính chằm chằm.
Sao bọn họ không ở bên nhau cơ chứ? Sao không yêu đương? Cũng không kết hôn?
Hai người đã 27 - 28 tuổi, già đầu hết cả rồi, [Tình yêu học đường] sắp kết thúc, học đường không còn mà tình yêu cũng chẳng có.
Thật là vô lý.
Cuối cùng chuyện này là thế nào?
Không lẽ do cậu xuyên sách tạo hiệu ứng cánh bướm?
Không phải chứ? Cậu là bia đỡ đạn thì sao lại có ảnh hưởng lớn đến vậy?
Cậu còn tưởng mình sẽ được ăn đường của cp tận nơi, ai ngờ sắp kết truyện rồi cp vẫn không thành.
Hai ba con họ Hạ ngồi cạnh cậu, Hạ Tiểu Hạc nhỏ giọng nói:
"Ba nhỏ, con định nói với ba nhưng không kịp á."
Hạ Hành Khuyết gắp thức ăn cho cậu, Dư Niên lấy một muỗng cơm trộn vào với nhau, cậu cho vào miệng nhai nhai nhai.
"Không sao, bọn không yêu nhau thì có liên quan gì đến ba chứ."
Nhai nhai nhai x2.
"Họ không yêu nhau thì mối lo ngại lớn nhất của gia đình phản diện chúng ta sẽ biến mất. Họ không có con thì con cũng không bị đem ra so sánh với con nhà người ta, có lợi quá còn gì."
Hung dữ nhai nhai nhai.
Công thụ chính ngồi đối diện gia đình phản diện, không hiểu sao cứ thấy sống lưng lành lạnh, họ vô thức nhìn nhau.
Phó Nguyên Châu hỏi:
"Cậu mới chọc cậu ấy à?"
Bùi Ngọc Thành lắc đầu: Không có.
"Vậy cậu ấy bị làm sao vậy?"
"Chắc va hỏng đầu rồi."
Ra thế.
Công thụ chính đồng thời nhìn Dư Niên với ánh mắt thương hại.
Dư Niên:
"Tôi nhắc lại lần cuối, tôi bị mất trí nhớ chứ không biến thành đồ ngu!"Ăn cơm tối xong, công thụ chính cầm đống đồ bổ họ mang tới đến phòng khách giới thiệu cho Dư Niên với ba con họ Hạ nghe.
"Tám óc chó bổ não, mỗi ngày cho Tiểu Ngư uống một hộp."
"Thịt dê vừa gửi đến hôm qua có tác dụng bổ não."
"Mấy con cá biển sâu này cũng mới được gửi đến hôm qua, cực kỳ bổ não, nhưng hôm nay không kịp nên cứ nuôi trước để mai ăn."
"Tiểu Hạc nhớ trông ba ăn nhé."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!