Chương 2: (Vô Đề)

Phụ hoàng ho khẽ một tiếng, kéo ánh mắt ta trở lại:

"Những ám vệ này, ngàn vàng khó cầu."

[Phụ hoàng thật keo kiệt…]

"Chuyện ám vệ phải giữ bí mật, không thể để lộ ra ngoài. Sau này trẫm sẽ thưởng thêm cho con ít vàng bạc châu báu, còn ban một trang viên suối nước nóng ở vùng ngoại ô.

"[Phụ hoàng ruột! Quả nhiên là phụ hoàng của ta, xuất thủ vừa bá đạo vừa hào phóng! Ta biết mà, phụ hoàng cần kiệm là để lo việc nước, quốc khố chắc chắn chất đầy như núi!] Phụ hoàng phất tay, vẻ bất lực hiện rõ:"Được rồi, về nghỉ sớm đi. Ngày mai trẫm sẽ sai Nội vụ phủ đem lễ vật tới."

Ta cố kìm nén niềm hân hoan trong lòng, hành đại lễ:

"Tạ phụ hoàng long ân!

"-------------- Ám vệ của nước Tề phân thành hai bộ: Thiên Can và Địa Chi. Mười vị Thiên Can chuyên trách bảo hộ đế vương. Mười hai Địa Chi thì chịu trách nhiệm trông nom hoàng tử, công chúa. Ta xếp hàng thứ tư, theo lẽ thường, ám vệ dưới tay chỉ nên có một người – Mão Nguyệt. Ấy vậy mà lần này, phụ hoàng lại ban thêm cho ta một người nữa, mà còn là Ngưu Thổ – xếp thứ hai trong Địa Chi. Ta cứ ngỡ người sẽ đem ban cho Tang Lạc Lạc chứ, dẫu sao nàng ta hiện giờ cũng đang đội danh hiệu"Nhị công chúa

". Nhưng nghĩ lại… nếu Nhị hoàng tỷ ta không yểu mệnh sớm thì làm sao đến lượt một nữ tử khác họ như nàng ta chen chân lên ngôi vị ấy? Huống hồ cái danh"Nhị công chúa" này, chẳng qua là Tang thị hạ mình cầu xin mà có.

Nhìn vào đó, cũng coi như phụ hoàng chưa đến nỗi hồ đồ đến cùng cực.

Ta – đường đường là một đích công chúa, có hai ám vệ, há chẳng là chuyện thuận lẽ thường sao?

Sáng sớm, Nội Vụ Phủ dâng lên hai chiếc hộp vàng.

Đích thực là vàng thật – vàng óng ánh, nhìn thôi đã khiến người ta khó lòng rời mắt.

Ta thích thú không buông, tự tay lau chùi nửa buổi, lúc này mới sực nhớ:

Phụ hoàng còn ban cho ta một trang viên suối nước nóng ở vùng ngoại ô kinh thành.

Thế là, ta liền rủ trưởng tỷ cùng đi tắm suối nước nóng.

Xe ngựa lắc lư chầm chậm chạy trong cung, ta và trưởng tỷ trò chuyện rôm rả, tiếng cười không ngớt.

t ngột, xe dừng lại.

Bên ngoài, phu xe lắp bắp thưa:

"Trưởng công chúa, Tứ công chúa… Nhị công chúa nàng…

"Ta âm thầm thốt một tiếng xui xẻo trong lòng, chưa kịp nổi giận thì trưởng tỷ đã vén rèm xe. Tang Lạc Lạc mặc một bộ cung trang vàng nhạt, đứng chắn ngay giữa đường. Ta trừng mắt, trong lòng lạnh lùng mắng: Đường lớn đường cái, ai đời lại đứng giữa đường như thế? Phu xe không đ.â. m c.h.ế. t nàng ta luôn cho xong việc đi. Trưởng tỷ nhíu mày, hừ lạnh:"Chó tốt không chắn đường, Tang Lạc Lạc, ngươi chắn đường làm gì?"

Trưởng tỷ Tề Hàm là nữ nhi của phụ hoàng lúc còn làm vương gia ở đất Yên Vân.

Mẫu phi nàng vốn là trắc phi, đáng tiếc khi sinh nàng thì khó sinh mà mất.

Nàng giống ta – đều là pháo hôi trong nguyên tác.

Chỉ xuất hiện vài lần, dùng để làm nền cho nữ chính nổi bật.

Từ nhỏ, nàng được mẫu hậu ta nuôi dưỡng bên cạnh, tình cảm thân thiết, thật lòng xem ta như muội muội ruột.

Lại thêm việc nàng cực kỳ không ưa Tang Lạc Lạc, phần lớn cũng vì ta.

Trong nguyên tác, nàng bị nữ chính tính kế, bị ép gả hòa thân tới Bắc Cảnh, cuối cùng c.h.ế. t lạnh lẽo nơi cung cấm xa xứ.

Nghĩ đến đây, ánh mắt ta nhìn Tang Lạc Lạc dần tối lại.

"Tránh ra."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!