Chương 25: Ác linh

Câu nói này của Đoạn Lệ như một sợi tơ mỏng, xâu chuỗi tất cả mọi manh mối lại một chỗ.

Kỳ Vô Quá bỗng nhiên tỉnh ngộ, tiếp tục nói: "Niệm bám vào vật chết biến thành linh, tôi biết rồi."

Đoạn Lệ hỏi: "Ý cậu là?"

Kỳ Vô Quá cười với hắn, nói: "Anh vừa nhìn đã biết là người không thường xuyên mua sắm qua mạng rồi.

"Đoạn Lệ gật đầu. Kỳ Vô Quá giải thích:"Vậy anh không thể lý giải nổi suy nghĩ của người nghiện mua đồ online chờ đợi nhận bưu kiện được.

Loại tâm tình chờ mong đối với bưu kiện đang trên đường vận chuyển có lẽ cũng là một loại niệm nhỉ?"

Đoạn Lệ khẽ nhíu mày, nhỏ giọng nói một câu: "Loài người đúng là lắm chuyện."

Kỳ Vô Quá cười nói: "Anh nói cứ như anh không phải người ấy.

"Đoạn Lệ hơi sững sờ, hắn cũng không hiểu sao mình có thể nói một câu như vậy. Kỳ Vô Quá cũng không để ý, hỏi tiếp:"Quỷ có ác quỷ, vậy niệm có phân biệt thiện ác hay không?"

Đoạn Lệ thu tâm tình lại, nói: "Lúc linh mới sinh, không phân biệt thiện ác. Nếu như những án giết người này là do yêu tinh thùng giấy làm, thì chắc chắn là do nguyên nhân nào đó mới khiến nó trở thành ác linh."

Kỳ Vô Quá nhớ tới án vứt xác trong thùng giấy mà chị Lưu nói tới, nếu như có nguyên nhân nào khác, thì cũng chỉ là người phụ nữ trẻ tuổi bị chết thảm kia.

Vụ án vẫn bị treo, kẻ tình nghi mất tích, xem ra chỉ có một phương án khả thi, đó chính là cô gái nọ đã hóa thành ác quỷ, tự mình báo thù.

Về sau cô cứ quanh quẩn trong tiểu khu, giết chết Khương Tiểu Lôi nửa đêm đến lấy bưu kiện. Hồn phách Khương Tiểu Lôi lại một lòng muốn về nhà, dùng thùng chuyển phát đựng xác của mình gửi vào tủ bưu kiện.

Thùng bưu kiện vốn đã sinh ra linh, lại trùng hợp gặp được các sự kiện này, kết hợp với lệ quỷ kia liền tạo thành ác linh.

Lại sau đó, ác linh liền chạy đi giết Lý Chính Lâm, Triệu Xu và chị Lưu, tử trạng đều liên quan tới cách bọn họ xử lý thùng bưu kiện.

Lý Chính Lâm là người bán Taobao, thường dùng thùng giấy để gửi hàng, nên thi thể của hắn được bỏ trong thùng giấy để gửi cho Triệu Xu.

Triệu Xu lúc mở hàng quen rạch nát ngoài thùng, thế nên cô ta sau khi chết liền bị dao rạch tới biến dạng.

Chị Lưu quen thói nhặt xác giấy về xếp ngay ngắn để bán lấy tiền, nên chị ta cũng được xếp ngay hàng thẳng lối.

Đoạn Lệ nghe xong suy đoán của Kỳ Vô Quá, nói: "Nếu suy đoán của cậu không sai, thì mọi chuyện bắt đầu phiền phức rồi."

Kỳ Vô Quá hỏi: "Vì sao?"

"Cách đối phó với ác linh ngược lại với lệ quỷ, bùa chú để đối phó với linh sẽ trở thành nguồn năng lượng cho ác quỷ, ngược lại cũng thế."

Kỳ Vô Quá nói: "Nếu như vậy, muốn qua cửa này thì trước hết phải tách ác linh và lệ quỷ ra đã.

"Đoạn Lệ gật đầu, ngay khi hai người đang chuẩn bị làm rõ chuyện, di động Kỳ Vô Quá lại đổ chuông, cậu nhấn nút nghe, là Tưởng Phương gọi tới. Tưởng Phương nói:"Tìm thấy rồi, mau tới nhà để xe dưới hầm.

"Kỳ Vô Quá và Đoạn Lệ đưa mắt nhìn nhau, quay người chạy thẳng về phía hầm để xe mà Tưởng Phương nhắc tới. Dưới lòng tiểu khu là ba tầng gara, nhưng số gia đình vào ở không nhiều, dưới hầm ba bỏ trống, gara cũng bị bên bất động sản niêm phong lại. Lúc hai người Kỳ Vô Quá bước vào tầng hầm số ba, đã thấy Thang Tĩnh Nhã và Tưởng Phương chờ ở cửa thang lên xuống. Biểu tình Tưởng Phương có chút đắc ý, nói:"Tôi nghe Thang Tĩnh Nhã nói có tầng gara bị niêm phong nên chạy xuống nhìn ngay, quả nhiên là ở trong này."

Thang Tĩnh Nhã nhìn anh ta một cái, bổ sung thêm: "Chỉ là hơi phiền phức.

"Khi Kỳ Vô Quá nhìn thấy chỗ thùng giấy mất tích kia, mới biết vì sao Thang Tĩnh Nhã lại nói như vậy. Số thùng thật sự là quá lớn, trong góc đông bắc của gara bày đầy xác bưu kiện, gần như là chồng từ sàn nhà lên đến trần nhà. Kỳ Vô Quá thở dài, nói:"Xem như là tôi tận mắt thấy, đóng gói đơn hàng gây ô nhiễm môi trường tới mức nào."

"?

"Thang Tĩnh Nhã nhìn cậu, trong mắt ngập tràn khó hiểu. Nhưng Tưởng Phương mới là người không giấu được gì, nói thẳng:"Đây không phải mấu chốt, nếu cậu muốn tham gia chủ nghĩa bảo vệ môi trường thì qua cửa được rồi hẵng nói, vấn đề bây giờ là số lượng thùng giấy lớn như vậy, nếu thiêu không hết thì sẽ bị cảnh sát hốt về đồn đấy.

"Nếu trong trò chơi này có thiết lập cảnh sát, vậy thì chứng tỏ thế giới này cũng tuân thủ pháp luật ở một mức độ nào đó như thế giới thực. Loại chuyện như châm lửa phóng hỏa, không cần nói cũng biết chắc chắn sẽ gặp sự cố. Kỳ Vô Quá nhìn Đoạn Lệ một cái, nói:"Làm sao bây giờ?"

Đoạn Lệ trả lời: "Trong số thùng giấy này chắc chắn sẽ có một cái có biểu hiện đặc thù, cứ tìm là ra."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!