Thang máy chở khách của tòa nhà số ba lại bị tạm dừng hoạt động, Kỳ Vô Quá và Đoạn Lệ thành thạo mở cửa ra.
Vào lúc đèn pin rọi xuống giếng thang máy âm u, Kỳ Vô Quá có hơi sửng sốt.
Cũng không phải do tử trạng của Triệu Xu quá mức thê thảm, mà là do cảnh tượng trước mắt không giống với những gì cậu đã tưởng tượng.
Trên nóc thang máy lại chất đầy thùng carton, tình trạng này rất giống với lúc quản lý tiểu khu chạy tới phàn nàn với các cậu.
Kỳ Vô Quá khẽ nhíu mày, cái mũi bắt đầu giật giật.
Lần này xộc lên không phải là loại mùi mục nát kia, mà là một loại tanh mùi máu, giống với mùi ngửi được lúc đứng trước cửa bưu kiện vào buổi sáng hôm đó.
Có lẽ là do có quá nhiều thùng giấy nên đám máu kia mới không theo khe hở trào ra, cũng không ai phát hiện ra thi thể trên nóc thang.
Kỳ Vô Quá lùi về sau một bước, nói: "Báo cảnh sát đi."
Cậu dừng lại một chút rồi giải thích: "Tôi luôn cảm thấy, nếu chúng ta tự mình xuống đó, sẽ xảy ra chuyện không hay."
Hiện tại mọi người đã rất quen thuộc với những trình tự này, sự thật đã chứng minh báo cảnh sát là phương án tốt nhất, ít nhất ở đây sẽ không xảy ra sự cố giảm số lượng người chơi.
Cảnh sát nhanh chóng chạy tới, người phát hiện thi thể là Kỳ Vô Quá cũng phải ở lại hiện trường.
Xác của Triệu Xu quả nhiên là ở trong thùng giấy, miễn cưỡng xem như tương đối hoàn chỉnh, không bị chặt nhỏ ra như Khương Tiểu Lôi hay Lý Chính Lâm.
Nói là miễn cưỡng, là bởi vì từ mặt xuống dưới thân của cô đều bị rạch nát. Trên làn da vốn căng mịn của Triệu Xu là những vết dao chằng chịt, da thịt bong tróc, gần như không thể nhìn ra hình thù ban đầu nữa.
Kỳ Vô Quá nhìn pháp y kéo bọc đựng xác lên, khuôn mặt bị rạch nát của Triệu Xu dần dần bị che khuất.
Những vết rạch kia thoạt nhìn như là dùng dao rọc giấy cắt lên, cảnh sát suy đoán đây là hành vi hủy dung để trả thù, có lẽ thủ phạm phải có thâm thù đại hận gì với Triệu Xu mới có thể gây ra cái chết tàn nhẫn như vậy.
Còn mấy loại số thang máy trong camera, cho dù đây là trong trò chơi chạy trốn lệ quỷ lộng hoành, thì cảnh sát vẫn mang chủ nghĩa duy vật, bọn họ chỉ cho rằng thủ phạm đã dùng một vài mánh khóe nhỏ.
Kỳ Vô Quá đứng bên cạnh nghe qua vài câu, nghĩ tới Triệu Xu bị rạch nát mặt, cậu đột nhiên nhớ ra Triệu Xu đã từng nói như thế này.
"Nếu không dùng dao rọc giấy rạch nát thùng giấy, thì sẽ có người mang về…
"Liệu giữa Triệu Xu bị rạch mặt và đống thùng giấy bị cô dùng dao hủy đi có mối liên quan nào không? Đợi cho cảnh sát rời đi, bốn người chơi còn lại lần thứ hai tụ tập thảo luận nội dung trò chơi. Chuyện trước mắt đã phát triển tới mức này, manh mối cũng đã dần trở nên rõ ràng. Kỳ Vô Quá còn chưa mở lời đã nghe Tưởng Phương nói:"Tôi cảm thấy chuyện này chắc chắn liên quan tới việc mua sắm qua mạng."
Thang Tĩnh Nhã gật đầu: "Khương Tiểu Lôi chết đầu tiên cũng là người thích mua đồ online."
Tưởng Phương lại nói: "Không sai, Lý Chính Lâm là người bán đồ Taobao, Triệu Xu là khách hàng tiềm năng trên Internet, tất cả những thứ này đều liên quan tới mua bán qua mạng."
"Chị Lưu nói án giết người mấy năm trước hẳn là do cãi vã về việc mua đồ trên Internet nên bị người bán Taobao trả thù, nhân vật chính chắc chắn là người bị hại lúc trước biến thành lệ quỷ.
"Hai người càng nói càng cảm thấy chính tuyến trò chơi chính là như vậy, nhưng Kỳ Vô Quá vẫn thấy có nhiều chỗ giải thích không thông. Nội dung của trò chơi hẳn là việc mua đồ qua mạng có liên quan tới hung án mấy năm trước, chỉ là trực giác cho Kỳ Vô Quá biết mọi chuyện không đơn giản như vậy. Cậu suy nghĩ một chút, nói:"Tôi cảm thấy mọi chuyện không đơn giản vậy được."
Tưởng Phương đảo mắt nhìn cậu: "Vì sao?"
Kỳ Vô Quá nói: "Tạm thời tôi vẫn chưa rõ, chỉ là trực giác thôi."
Bả vai Tưởng Phương hơi sụp xuống, tâm tình có chút kích động:
"Người anh em, lúc này đừng có trực giác với không trực giác có được không? Tiếp theo sắp tới phiên tôi rồi, dù sao tôi cũng liên quan tới việc mua sắm online nhiều nhất."
Thang Tĩnh Nhã cũng mang vẻ mặt đau khổ mà nói: "Thật ra tôi cũng đang giúp mấy bà cô quét dọn kia thu thập thùng giấy, mấy người đó thì không sao, còn tôi thì có, vì đây là nhiệm vụ nhân vật…"
Tưởng Phương nói tiếp:
"Nghìn tính vạn tính cũng chỉ có nhân vật bảo an như các cậu là an toàn nhất. Chẳng qua con quỷ kia tới nay đã giết hai mạng người, lệ khí tăng rất nhiều, nói không chừng lại muốn đổi kiểu chém giết. Không được, phải mau chóng hành động thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!