Chương 32: (Vô Đề)

Bị, Bị Đùa Giỡn

Cảm ơn mn đã góp ý cho mình, sau khi tổng hợp mình thấy ý kiến tạm hoãn lại bộ truyện kia chiếm đa số nên mình quyết định sẽ đợi bộ truyện này gần xong thì sẽ tiếp tục thầu bộ mới, chỉ là không biết bộ kia có còn giữ được đến lúc đó hay không nữa.

Nhưng mà thôi không thầu bộ này thì mình thầu bộ khác🥰

Trong văn phòng được trang hoàng nghiêm cẩn, Chương Tuyển rũ mắt nhìn văn kiện trong tay, tách cà phe thuần sắc bên cạnh tỏa ra hương vị đắng nghét nồng đậm.

Không khí trong phòng áp lực đến đáng sợ.

Ngay lúc này, có một tên cấp dưới gõ cửa tiến vào, cùng với tệp hồ sơ hội báo những hoạt động gần nhất của Đại hoàng tử.

Từ rất sớm, sau khi Chương Tuyển trọng sinh, trong lòng hắn đã bức thiết muốn treo Sở Diễn chặt chẽ bên cạnh mình, cho nên hắn thường xuyên an bài cấp dưới đi tra xét hành động của Sở Diễn, xem có đi loại địa phương khác thường nào hay không.

Điểm này cùng đời trước có điểm giống mà cũng có điểm khác, bởi vì đời trước hắn phái người nhìn chằm chằm Sở Diễn là vì muốn khống chế nhược điểm của y, khiến y có thể hữu dụng một chút để hắn có thể sử dụng.

Mà đời này, tâm thái của hắn đối với Sở Diễn lại giống như đối đãi một con chim hoàng yến trong lồ ng, cho phép y tự do, cho phép y nghỉ ngơi, nhưng không cho phép y ở bên ngoài gặp phải nguy hiểm, không cho phép y có người trong lòng, cũng không cho phép y nghĩa vô phản cố* bay về phía bầu trời không có mình.

*đại loại là vì chính nghĩa, đạo nghĩa không do dự, không quay đầu nhìn lại

Nhìn tên cấp dưới tiến lại, Chương Tuyển nhẹ nhàng nhíu mi, đầu ngón tay khi có khi không gõ lên mặt bàn, sắc mặt hơi trầm xuống chờ đợi —— rốt cuộc người này đã nói gần đây Sở Diễn ở bên ngoài lại không an phận.

Cấp dưới sớm đã tập thành thói quen với áp suất thấp của Chương Tuyển, trên thực tế, hiện giờ Chương Tuyển có thể ngồi vào vị trí Thủ tướng này cũng là nhờ có thủ đoạn thiết huyết*, không chút lưu tình, là một con tiếu diện hổ** làm người ta vừa nghe đã sợ vỡ mật.

*cứng rắn, tàn nhẫn

**hổ mặt cười: chỉ những mặt ngoài tươi cười trong lòng lại có ý xấu

Cho nên Chương Tuyển phá lệ chú ý tới Sở Diễn mới làm hắn khiếp sợ, bởi vì chỉ khi nhắc tới Đại hoàng tử, hắn mới có thể từ trên mặt nam nhân đáng sợ này nhìn ra vài phần ôn nhu.

Nhưng mà, thông tin hắn mang đến hôm nay khả năng sẽ không làm Thủ tướng cao hứng đâu.

Rượu thính*? Chương Tuyển nghe cấp dưới hội báo, trầm giọng hỏi.

*là buổi tiệc phẩm rượu

Đúng vậy.

Vì làm cho lời nói của mình càng thêm thuyết phục, cấp dưới còn lấy ra một tấm ảnh chụp.

Đó là một bức ảnh như thế nào?

Nó có thể khiến cấp dưới kinh diễm đến mức muốn sao lưu lại một phần của riêng mình mà giấu đi.

Đó là dưới ánh đèn nê ông, một bên sườn mặt làm lay động lòng người.

Người trong ảnh chụp hơi rũ mắt, lông mi mảnh dài che lấp cảm xúc trong mắt, làn da trắng tinh bị khóa lại dưới lớp áo sơmi đậm màu, cổ áo rộng mở, cả người tràn ngập một loại mị lực thối nát, khơi gợi khao khát muốn phá hủy của người ta, lại muốn chặt chẽ nâng trong lòng bàn tay, không bỏ đi, không buông tha.

Đây là.... Sở Diễn?

Cấp dưới cũng rất lưu luyến thưởng thức một hồi sau đó mới cảm thấy mỹ mãn hội báo:

"Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, Đại điện hạ vốn đang tốt đẹp lại lần nữa cùng những hồ bằng cẩu hữu trước kia gặp lại, hôm nay còn ăn mặc như vậy đi tới khu 3 Đế tinh dự buổi rượu thính, thần cảm thấy có chút kỳ quặc nên đặc biệt tới bẩm báo."

Ánh mắt Chương Tuyển sâu thăm thẳm nhìn chăm chú vào thanh niên phong tình vạn chủng trong ảnh chụp, nhìn cổ áo hơi rộng mở của y, chiếc cằm nhỏ, còn có ánh mắt kia dưới ánh đèn có chút mê mang.

Hầu kết của hắn không tự giác lăn lộn một chút.

Đứa nhỏ này, thật là càng ngày càng không nghe lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!