Hãi Hùng Khiếp Vía
Cảm ơn, hồn đang phiêu nơi nào, chỉ còn xác ở đây.
Sở Diễn vừa mới xem phim kinh dị, vốn đã cực kỳ khẩn trương, bây giờ lại gặp loại tình huống này, cảm giác an toàn tức khắc bay sạch, bị dọa đến không nhúc nhích nổi, phảng phất gió nhẹ quanh thân tùy thời sẽ biến thành ác quỷ tới đòi mạng.
Y cảm giác cả người mình đều rét run, sợ ảnh phản quang trong gương sẽ là một đôi mắt kh ủng bố trong đêm tối nhìn chằm chằm y.
Y thiếu chút nữa không nhịn nổi, thật sự muốn ôm gối đầu gõ cửa phòng Chương Tuyển.
Nhưng thực may y rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Khi làm lý lịch sơ lược giả, y có viết mình là dân thất nghiệp 24 tuổi bần cùng lang thang, nhưng lại có đủ loại kinh nghiệm làm kiêm chức. Cho dù là bằng cấp hay tin tức công việc thậm chí ngay cả tên cũng là giả.
Nếu không, thân là Đại hoàng tử tạm thời của Đế quốc sao có thể tìm được công việc này.
Tên theo dõi này đối với y có lẽ biết chút ít, có lẽ không đến mức biết được thân phận thật sự của y...... Đi.
Đây sẽ không phải là một cái tai hoạ ngầm mà y chôn xuống đi.
Chờ khi y trả lại mọi thứ cho Lăng Phong, lại bị trục xuất ra khỏi hoàng cung, mất đi sự bảo vệ, sẽ lại bị tên theo dõi này dây dưa chăng?
Càng nghĩ sâu hơn y lại càng sợ hãi.
***
Sở Diễn vẫn luôn hy vọng tin nhắn đó chỉ là một trò đùa dai, có thể dừng ở đây là được rồi, không có phần sau.
Nhưng phàm con người ta càng sợ cái gì thì nó lại càng tới, hơn nữa còn tới rất nhanh.
Thời điểm ăn cơm trưa, thiết bị của Sở Diễn rung lên một chút.
Y không để ý liền đem nó click mở, tưởng có đồng học ở trường quân đội gửi tư liệu học tập cho mình.
Nhưng đó lại là tin nhắn của một người xa lạ: [ tiểu bảo bối, ta nhớ em. ]
[ ta muốn nghe thanh âm của em. ]
Sở Diễn nháy mắt cảm thấy cơm trong miệng cũng không còn ngon nữa.
Sở Diễn ngước mắt nhìn Chương Tuyển một cái, rất nhanh thu thập lại nỗi bất an đang trào lên trong lòng, giả vờ trấn định nói:
"Đột nhiên việc học nhiều lên, cảm thấy có chút không quen."
.... Thật sự là như vậy, năng lực học tập của Chương Tuyển xuất sắc đến mức khiến người ta líu lưỡi, cảm giác trên đời này sẽ không có thứ đồ hắn muốn mà không có được.
Thật là người so người sẽ tức chết.
Sở Diễn cúi đầu, ngoan ngoãn nói vâng, trong lòng lại vẫn mặt ủ mày chau như cũ tự hỏi người gửi tin nhắn cho mình rốt cuộc có mục đích gì.
Càng nghẹn khuất hơn là, dưới tình huống như vậy y còn không thể nói cho bất cứ ai, bởi vì thân phận giả này tạo ra nhằm gầm gũi hiểu biết Tiêu Mục, loại chuyện mỗi ngày bồi nói chuyện với đủ loại khách nhân thế này, thật sự là hoang đường không thể tưởng tượng.
Cũng không biết Tiêu Mục sẽ cho rằng y là một người như thế nào.
Có phải hay không cũng cho rằng y là tên đàn ông đầu đường xó chợ.
Sau khi cơm nước xong lại trở lại phòng, y lại click mở thiết bị một lần nữa.
Hảo gia hỏa, lần này tên kia lại chuyển cho y 50 tinh tệ, sau đó cường ngạnh yêu cầu: [ chụp một bức ảnh của em cho ta xem. ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!