Edit: qinyi
Beta: EnochRu
Nhìn Thấy Kẻ Thù!
Sở Diễn nhìn bó hoa hồng trong tay, tươi đẹp ướt át, mỗi một cánh hoa đều mang theo hương thơm nồng đậm như là dùng mùi hương dệt nên câu chuyện đồng thoại giả dối, giống như chỉ cần đưa phần tâm ý này ra những đôi tình nhân đều có thể bên nhau lâu dài.
Nhưng nguyên chủ thật sự đã quá ngây thơ rồi, y cho rằng chỉ cần đem chân tình trao ra thì cũng sẽ đổi lấy được chân tình của người kia.
Nhưng đây chỉ là một cuộc liên hôn chính trị, là kết quả được cân nhắc kĩ càng trên bàn đàm phán lạnh băng, là từ giấy trắng mực đen trói định hôn ước của hai người sao có thể có tình cảm chân thành, đây lại không phải tiểu thuyết cưới trước yêu sau.
Giữa những cánh hoa kiều diễm còn cất giấu một tấm thiệp mang tâm ý của nguyên chủ, mặt trên dùng hoa thể(?) viết những lời âu yếm sến súa:
Nguyện tình ta và ngài như ánh mặt trời sớm mai, dùng ánh rạng đông viết nên hôn thư của chúng ta.
(?) có lẽ là một loại cách viết chữ như chữ khải, chữ phồn
Sở Diễn nhìn tấm card, đen mặt.
Nói thật, nếu y là Đoạn Trạch Vân y sẽ biểu hiện càng thêm lạnh nhạt —— bởi vì y không biết nên nói tiếp thế nào, cái lời âu yếm buồn nôn gì đây!!
Hiện tại Sở Diễn không bị hệ thống vạn người ghét ép buộc nữa, cho dù y không thể lựa chọn thế giới về hưu nhưng ít nhất hiện tại linh hồn y đã được tự do.
Ở nơi vắng người, Sở Diễn trộm ném tấm card vào thùng rác. Tiếp theo y thấy bó hoa hồng trong tay quá mức chói mắt, nghĩ ngợi một hồi lại cảm thấy chưa làm toàn vẹn nhất, quay đầu liền thấy bức màn thêu tơ vàng hoa mỹ che lấp cửa sổ sát đất, y tận dụng đem bó hoa giấu sau bức màn ý đồ Hủy thi diệt tích.
Nhìn lên mặt phản quang của cửa sổ, Sở Diễn chăm chú nhìn hình ảnh mình phản chiếu trên đó.
Tuy rằng nhân thiết* của Sở Diễn là hèn nhát, phẩm tính không tốt nhưng nếu chỉ nhìn ngoại hình thì sẽ không phát hiện ra.
Thời điểm không nói không cười thậm chí còn có loại cảm giác tuyết tùng thanh lãnh**.
*thiết lập tính cách nhân vật
**thanh cao, lãnh đạm tựa như cây tuyết tùng
Đáng chú ý chính là dưới ánh sáng đặc thù tròng mắt Sở Diễn sẽ ngẫu nhiên chiết xạ ra màu u lam.
Bởi vì khi còn nhỏ đôi mắt Sở Diễn từng bị thương, từ đó về sau thị lực của y càng ngày càng kém, năm tám tuổi thậm chí gần như mù.
Vậy nên bậc thầy chế tạo máy móc trứ danh đã tỉ mỉ chế tạo cho y một con chip trí năng. Loại chip này thể tích cực nhỏ có thể cấy vào trong mắt, có công năng phụ trợ ký chủ sử dụng thị giác, so với người thường cũng không khác nhau mấy.
Không được hoàn mỹ ở chỗ con chip này chỉ có thể sạc bằng nguồn năng lượng đặc thù, nạp điện năm phút dùng liên tục hai giờ, đây xem như trạng thái cực kì lý tưởng.
Mỗi lần nạp điện Sở Diễn đều đeo truyền cảm khí ở phần đầu, thành thật tìm một chỗ ngồi hoặc nằm cảm thụ nhân sinh yên tĩnh.
Nếu không có thân phận Đại Hoàng tử này có thể y sẽ mù cả đời.
Nhưng vẫn có những thời điểm Sở Diễn ở bên ngoài chơi bời cùng đám hồ bằng cẩu hữu đến quên thời gian, không chú ý nói mù liền mù, có thể nói là cực kỳ phiền toái.
Cũng may bây giờ Sở Diễn không cần phải giữ nguyên thiết lập này nữa, y cảm thấy mình có thể làm một chuyên gia quản lý thời gian có năng lực chiếu cố bản thân.
Trước mắt đã làm một việc đánh vỡ thiết lập nhưng tâm tình của y cũng không phải quá tốt.
Từ giờ đến khi kết thúc tiệc đính hôn còn bốn giờ, bốn giờ này đủ để phát sinh rất nhiều chuyện.
Lần trước đi vào thế giới này mẹ ruột của y có thể trộm đến hậu hoa viên cũng không phải là ngẫu nhiên.
Thực ra tại bữa tiệc đính hôn này Thái Tử thật Lăng Phong cũng có tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!