Chương 12: (Vô Đề)

Edit: qinyi

Beta: EnochRu

Tôi Có Thể Xoát Độ Hảo Cảm Của Cậu Sao?

Mọi người đều biết, nơi an toàn nhất trên thế giới này chính là nơi có vòng hào quang của vai chính.

Sở Diễn không nghĩ nhiều, cơ hồ là chạy trốn mà chạy vội tới bên cạnh Lăng Phong, sau đó quy quy củ củ ngồi xuống, trong lòng miên man bất định.

A, quả nhiên ngồi bên cạnh vai chính sẽ có một loại cảm giác an toàn không thể hiểu được.

Lăng Phong có chút không biết phải làm sao.

Đời trước, Sở Diễn cực kỳ nỗ lực mà biểu hiện đối địch với hắn.

Mới đầu, Lăng Phong cũng không để ý, hắn đã sớm nghe nói Hoàng thân hậu duệ quý tộc đều là người không dễ đối phó, bọn họ đối với dân thường luôn dùng một loại tư thái cao cao tại thượng giống như chỉ cần làm vậy là có thể hiện ra bọn họ cao quý không thể với tới.

Sau này, hành vi của Sở Diễn càng ngày càng trầm trọng thêm, y sẽ hạ dược vào rượu của hắn ý đồ làm hắn xấu mặt trước mọi người, hoặc là hao tổn tâm huyết hãm hại hắn, muốn cho hắn thân bại danh liệt, thậm chí muốn mạng hắn.

Lăng Phong chán ghét Sở Diễn sao?

Đáp án khẳng định là có, không ngừng chán ghét, thậm chí có thể gọi là hận, người này không chỉ chiếm đoạt thân phận hắn hơn hai mươi năm lại còn có bụng dạ khó lường đối phó chính mình, có thể nói là cực kỳ ác độc hoàn toàn không lưu một chút đường sống.

Nhưng ở quyển nhật ký kia, hết thảy đều bị khuấy loạn.

Sở Diễn sở làm hết thảy, nhìn qua như là muốn đem hắn đẩy xuống vực sâu, nhưng thực tế lại từng bước từng bước mà lót đường cho hắn.

Ly rượu hạ dược kia cuối cùng rơi xuống bụng Sở Diễn, hành vi dơ bẩn như vậy còn khiến Đoạn Trạch Vân đối với y hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, nắm cổ áo y ép y xin lỗi Lăng Phong, mà Lăng Phong chẳng những lông tóc vô thương còn làm Đoạn Trạch Vân áy náy với y, trở thành người ngày sau giúp hắn bài trừ muôn vàn khó khăn, ở trước mặt Hoàng đế dùng thân phận chứng thực giúp đỡ.

Hắn cho rằng Sở Diễn sẽ thẹn quá hóa giận, thống hận Lăng Phong khiến y xấu mặt trước mặt Đoạn Trạch Vân, nhưng trong nhật ký y lại viết là: [ Thật tốt! Chúc mừng Lăng ca có thêm một buff mới. Khác: Mong thiên đường không có rượu, hương vị này thật là đáng sợ!

Nếu Lăng ca thật sự uống vào không khéo sẽ chơi chết mình, nguy hiểm thật nguy hiểm thật. ]

Sở Diễn vu hãm Lăng Phong gian lận ở khảo thí thực chiến lại trời xui đất khiến giúp hắn được nguyên soái Đế quốc Tiêu Mục tự mình giám thị, khiến hắn trổ hết tài năng, còn đạt được sự thưởng thức của Tiêu Mục, từ đó dần dần trong quân đội cũng có chút danh tiếng, là bàn đạp để hắn sau này một mình đảm đương một phía, mở rộng thế lực quân sự.

Sở Diễn vốn nên ghen ghét đến cực điểm lại tâm sự trong nhật ký như vậy: [ đây gọi là gì, gọi là rượu thơm không sợ hẻm sâu! Đã là vàng thì sẽ sáng lên! Thật thỏa mãn Lăng ca!

Cậu là nhất! ]

Sở Diễn cầu xin Chương Tuyển đừng khiến Lăng Phong gặp Sở Thiên Khoát nhưng hành vi này lại vừa lúc khơi dậy tâm lý chơi đùa của Chương Tuyển, hắn cố ý an bài Lăng Phong làm thị vệ trong điện Sở Thiên Khoát dẫn tới Sở Diễn lo lắng đề phòng ngày đêm.

Cũng đúng một ngày kia, Sở Thiên Khoát bị ám sát mà Lăng Phong cũng đúng một ngày kia vì bảo hộ Sở Thiên Khoát mà bị trọng thương, bởi vậy hắn đạt được thiện cảm của phụ thân tương lai.

Lăng Phong được cha ruột thưởng thức, Sở Diễn nên cảm thấy tràn đầy nguy cơ mới đúng nhưng y đối với kết quả này lại giống như chờ mong đã lâu: [ bước đệm phụ tử tương ngộ này nhìn thì như là một bước nhỏ, trên thực tế lại đang thúc đẩy cốt truyện nhanh hơn!

Chỉ có như vậy Lăng ca mới có thể đường đường chính chính trở thành Đại hoàng tử Đế quốc, đây thật là một nước cờ hay. Nhưng bị thương như vậy thật sự quá đau, về sau có thể không làm liền không làm. ]

Hết thảy dường như đều hợp tình hợp lý như vậy.

Ban ngày là một người tâm đầy ghen ghét kiêu ngạo ương ngạnh buổi tối ở nhật ký lại như một người ngoài tỉnh táo đứng xem, hoặc là nói, như một tiểu mê đệ* điên cuồng của Lăng Phong.

Hắn kiên định mà đứng ở bên Lăng Phong vì hắn tiến bộ mà vui vẻ, vì hắn trưởng thành mà động viên.

* có thể hiểu là fan nam nhỏ cuồng nhiệt

Loại tình cảm này làm hắn vô pháp lý giải, rồi lại khó có thể khống chế mà cảm thấy thú vị.

Hắn bắt đầu hồi ức lại những hành động trong quá khứ của Sở Diễn, có lẽ chỉ khi chân chính chú ý một người mới có thể chú ý tới những chi tiết nhỏ người bình thường sẽ không phát hiện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!