Edit: qinyi
Beta: EnochRu
...
Không, rất khó không nghĩ nhiều, thậm chí còn có chút muốn chết.
Trọng điểm là anh có chuẩn bị phòng cho tôi hay không sao! Trọng điểm là tôi hoàn toàn không muốn tới gần anh đó, người chú thân ái của tôi!
Nhưng chuyện đã tới nước này, sao y có thể ngang nhiên cự tuyệt! Làm sao y có thể! Sao y dám làm!
Được...
Sắc mặt Sở Diễn cứng đờ nói:
"Tôi cũng rất muốn có người ưu tú như chú ở chung."
Chỉ có mình Sở Diễn nghe được bản thân nghiến răng nghiến lợi mà nói.
***
Bị bắt tiếp nhận lời mời của Chương Tuyển, Sở Diễn sắp hỏng mất.
Y rất muốn ngang nhiên cự tuyệt: A, gã này, đừng vọng tưởng khống chế ta!
Nhưng thực tế y chỉ dám: Tôi cảm thấy quyết sách của ngài rất tuyệt, rất ưu tú! Tôi vô điều kiện phục tùng ngài!
Khi y bị dọa đến mềm chân run run rẩy rẩy ra ngoài, bóng dáng Chu Mai đã hoàn toàn biến mất, chẳng biết đi đâu.
Y thở dài một cái, cảm giác nhân sinh thật vô thường.
Lần đầu tiên, Chu Mai không biết vì nguyên nhân gì không xuất hiện ở hoa viên.
Lần thứ hai, Chương Tuyển đột nhiên xuất hiện làm kế hoạch của y loạn thành một đoàn.
Đương nhiên quan trọng hơn là Sở Diễn cũng có đủ loại băn khoăn.
Rốt cuộc từ góc độ nào đó mà nói chuyện này với y cũng không phải trò đùa.
Cho dù y nguyện ý để Chu Mai công bố thân phận của mình, mẹ ruột y cũng chưa chắc đã nguyện ý làm như vậy.
Rốt cuộc, trong chuyện này nàng cũng tương đương phạm tội.
Thứ nàng muốn chỉ là moi được tiền từ Sở Diễn thôi.
Muốn từ chỗ Chu Mai tìm ra điểm đột phá cũng không phải hành động sáng suốt.
Trừ khi...
Sở Diễn đột nhiên tỉnh ngộ.
Nếu y có thể cùng Lăng ca trở thành bạn bè thân thiết đến mức có thể cùng mặc chung một cái quần, đi đi lại lại trong nhà nhiều như vậy sẽ bại lộ không phải càng nhiều sao.
Cho dù y không chủ động bại lộ, nhất định Chu Mai cũng sẽ tự lòi đuôi, bằng vào chỉ số thông minh của Lăng ca, hắn sẽ cực kỳ nhạy bén phát hiện không thích hợp.
Đời trước Sở Diễn vì sắm vai vạn người ghét, nhiều lần ở thời điểm Lăng Phong sắp phát hiện ra chân tướng chặn ngang một chân, làm hắn kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Hành vi như vậy cực kỳ đáng hận, thử hỏi có ai nguyện ý thấy một người xa lạ tùy ý chiếm cứ cuộc sống vốn thuộc về ngươi, hưởng thụ hết tài nguyên vốn nên thuộc về ngươi, thậm chí còn vọng tưởng vĩnh viễn chiếm cứ mà không tiếc tìm cách giết ngươi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!