Chương 10: (Vô Đề)

Edit: qinyi

Beta: EnochRu

Trước Có Hổ Sau Có Sói, Ta Run Bần Bật

Ở vài ngày...

Sở Diễn cảm giác lưỡi của mình cũng líu lại, đầu y vận động hết công suất cũng không nghĩ ra được lý do cự tuyệt, bởi vì dung lượng não của y đã hoàn toàn bị những lời này cùng với hậu quả của nó khi trở thành sự thật làm kinh sợ.

Y cảm thấy tổ tiên đã đứng ở phía xa xa chờ y.

"Lỡ như... Làm phiền chú."

... Đây căn bản không phải vấn đề phiền toái hay không!

Gió thét, ngựa kêu, nội tâm Sở Diễn rít gào: Đại ca! Ngài tha cho tôi một con đường sống đi, đến nhà anh tôi thật sự hít thở không nổi!

Đừng cho là tôi không nhìn ra ngụy trang của anh, đời trước anh dày vò tôi như thế nào tôi nhớ rõ ràng!

Sở Diễn nhớ rõ, khi Chương Tuyển biết y không phải Đại hoàng tử chân chính mà là tu hú chiếm tổ không biết nơi nào tới, liền triệt để bại lộ bản tính với y.

Y còn nhớ rõ từng câu từng chữ Chương Tuyển nói với mình:

"Mỗi ngày thấy bộ dáng kiêu ngạo ương ngạnh của cậu, ta thực sự cảm thấy rất chướng mắt, ưu điểm duy nhất của cậu chính là thân phận còn tính là cao quý này, không nghĩ tới ưu điểm này cũng là trộm từ người khác."

"Cậu đoán xem, nếu có một ngày thân phận của cậu bại lộ, người khác sẽ đối với cậu như thế nào, Sở Thiên Khoát sẽ đối xử với cậu như thế nào, những người đã từng bị cậu ức hiếp sẽ coi cậu như thế nào."

Bản thân Sở Diễn vô cùng thông minh, am hiểu suy một ra ba.

Ý tứ của Chương Tuyển nói rõ hai điểm:

Thứ nhất, hắn không chán ghét Sở Diễn có phải Hoàng tử hay không, cho dù y là Hoàng tử thật Chương Tuyển cũng đã sớm không quen nhìn y kiêu ngạo ương ngạnh, hơn nữa từ trong lòng đã cảm thấy đứa nhóc ranh này thật mẹ nó thiếu đánh.

Thứ hai, không phải Hoàng tử lại càng tốt, có thể chỉnh chết y.

Thứ ba, y xong rồi.

Nói cách khác, cho dù hiện tại Chương Tuyển còn không biết Sở Diễn là đồ giả cũng không khiến hắn chán ghét y chậm thêm.

Dối trá.

Người này thật dối trá.

Một hai phải đem đứa nhóc mình chán ghét đem về nhà, để làm gì?

Đáp án rõ ràng.

Phỏng chừng là cảm thấy lâu rồi không thấy, đứa nhỏ này lại thiếu giáo huấn, nhưng mà tên phụ thân Sở Thiên Khoát kia so với con trai mình lại càng thiếu đánh hơn, cho nên tự nhiên cũng sẽ không tự giáo huấn con của mình.

Vậy thì y cũng chỉ có thể tự mình tới.

Muốn tra tấn một người đối với Chương Tuyển mà nói hoàn toàn chỉ là cái ngoắc tay, là việc nhẹ nhàng hơn nữa còn có thể khiến người ta không nắm được nhược điểm.

Bởi vì trên thế giới này có tồn tai một câu nói vạn năng xuất phát từ phương Đông, đó là

"Tôi đều vì muốn tốt cho cậu".

Tuy rằng cậu bị tôi phạt đến đi không nổi, nhưng tôi đều vì muốn tốt cho cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!