Chương 8: (Vô Đề)

Anh ta im lặng một lát rồi đột nhiên lạnh lùng nói:

"Không có gì, ngủ đi."

Đến lúc phải tắm cho Phát Tài, tôi mới thấy hơi khó xử.

Phát Tài là con ch. ó hoang mà tôi và Trần Thiệp Xuyên nhặt được, giống Labrador lai, sau đó là tôi nuôi nó luôn.

Nó to con, khi tắm lại hay quậy, mấy tiệm thú cưng gần nhà đều từ chối phục vụ nó, nên sau đó tôi và Trần Thiệp Xuyên đành phải tự tắm cho nó ở nhà.

Một mình tôi không làm gì được nó, nó lại khỏe nữa, mỗi lần nó quật cái đuôi vào người kiểu gì cũng đau rát, có lúc tôi còn tưởng ống chân mình bị nó quật gãy luôn rồi!

Nhưng Trần Thiệp Xuyên đã có bạn gái, nếu gọi anh ta đến nhà tắm chó giúp tôi có vẻ không được tiện lắm, tôi đắn đo mãi cuối cùng quyết định gọi cho Hứa Cạnh Kiêu.

"... Chuyện là thế đấy, nếu anh không tiện thì cũng không sao đâu."

Hứa Cạnh Kiêu đồng ý ngay tắp lự, còn nói cứ để anh lo:

"Yên tâm đi, có con ch. ó thôi, anh lo được hết!"

...

Một tiếng sau, Hứa Cạnh Kiêu nhăn nhó xắn ống quần lên xem vết đỏ trên chân:

"Này Trình Hạ, có gì nói đó, có khi nào cái đuôi của chó Labrador nên được liệt vào danh sách vũ khí không?"

Phát Tài lại khoái anh lắm, chủ yếu là vì Hứa Cạnh Kiêu vừa vào nhà đã dùng một miếng khô cá tuyết to đùng để dụ nó, nó cứ quấn lấy anh mãi, vẫy đuôi liên tục.

Hứa Cạnh Kiêu hít hà mấy hơi rồi bế Phát Tài vào bồn tắm, xoa xà bông lên người nó.

Vừa thấy nước là Phát Tài nổi điên lên, cứ chồm lên người Hứa Cạnh Kiêu, Hứa Cạnh Kiêu đang quay lưng lại chỉnh nhiệt độ nước thì bị nó xô cho ngã nhào, phòng tắm lại chật, thế là anh đè thẳng lên người tôi!

Dù gì Hứa Cạnh Kiêu cũng là một người đàn ông cao m9, lại thêm cân nặng của Phát Tài, phen này chắc chắn tôi sẽ bị đè bẹp dí!

May mà trước khi đè lên người tôi anh đã kịp chống tay, nhưng dù vậy tôi vẫn bị anh đè cho một cái, cả người anh phủ lên người tôi.

Trong phòng tắm chật chội, hơi nước bốc lên nghi ngút, hương chanh bạc hà hòa với mùi sữa tắm nồng nặc xộc thẳng vào mũi.

Áo sơ mi trắng của Hứa Cạnh Kiêu đã ướt sũng, dính sát vào người anh, để lộ ra cơ bụng săn chắc, phía trên nữa là cơ n.g.ự. c căng phồng cùng với hai nhũ hoa hồng hồng --

Cách quá gần, Hứa Cạnh Kiêu còn cúi xuống nhìn tôi. Không biết có phải do hơi nước không mà môi anh trở nên đỏ mọng ướt át, đôi mắt đen láy bỗng trở nên u tối, nhìn tôi không chớp mắt.

Một giọt nước nhỏ từ tóc anh xuống khóe miệng tôi, làm tôi giật mình cúi đầu lùi lại.

"... Anh, anh không sao chứ?"

Hứa Cạnh Kiêu khựng lại một chút rồi chậm rãi đứng dậy, cong môi cười với tôi.

"Anh thì không sao, nhưng sao mặt em đỏ thế kia?"

Anh nghiêng đầu ghé sát lại gần, vẻ mặt vô tội, đôi môi hình chữ M hơi cong lên trông như trái cherry chín mọng:

"Trình Hạ, em sốt à?"

Máu trong người tôi dồn hết lên não, tôi lồm cồm bò dậy, ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng tắm.

"A, em, em có việc bận, anh tắm cho nó đi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!