Chương 15: (Vô Đề)

"Tôi biết chuyện này không thể trách cô, cô đã cố gắng giữ khoảng cách với anh ấy rồi, là chính Trần Thiệp Xuyên ngu ngốc, lúc ở bên cô thì không biết trân trọng, lúc ở bên tôi cũng không biết trân trọng, chia tay với tôi là tổn thất của anh ấy, không phải của tôi."

Tôi cảm thấy lúc cô ta nói câu này trông cô ta thật sự rất rực rỡ, cô ta nói đúng, là Trần Thiệp Xuyên không xứng với cô ta.

"Tôi sắp phải ra nước ngoài rồi, trước đó có một dự án mời tôi đến Pháp, tôi vẫn chưa đồng ý, bây giờ trong nước chẳng còn gì khiến tôi lưu luyến nữa, tôi có thể dồn hết sức lực vào sự nghiệp của mình rồi."

Giang Dĩ Ninh đứng dậy tiến lại gần tôi, mỉm cười, đôi mắt đỏ hoe:

"Chắc chắn Trần Thiệp Xuyên sẽ sớm tìm cô thôi, tôi nói với cô điều này là để cô biết, anh ta là kẻ ngu ngốc không hiểu rõ lòng mình, đừng đồng ý với anh ta, tôi cũng muốn thấy anh ta bẽ mặt."

Đi đây.

Cô ta quay lưng lại vẫy tay với tôi:

"Cà phê coi như cô mời tôi."

Đầu óc tôi rối bời, khi về nhà thấy Trần Thiệp Xuyên đang dựa vào tường cạnh cửa, lòng tôi càng thêm căng thẳng.

Dưới ánh đèn lờ mờ, chúng tôi nhìn nhau, cổ áo khoác gió màu đen bị Trần Thiệp Xuyên kéo lên cao, một thân đen tuyền càng làm nổi bật vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt anh ta.

Anh đến đây làm gì?

"Anh và Giang Dĩ Ninh chia tay rồi." Anh ta cụp mắt nhìn tôi, khi anh ta cúi xuống, bóng tối che phủ gương mặt.

"Liên quan gì đến tôi?"

Tôi vô thức lùi lại một bước.

Trần Thiệp Xuyên bước từng bước đến, đứng trước mặt tôi, anh ta cao hơn tôi cả một cái đầu, tôi bị ép vào góc tối, không còn đường lui.

"Hứa Cạnh Kiêu không hợp với em, chia tay đi."

Anh ta vuốt mái tóc trước trán tôi như trước đây.

"Anh nghĩ thông suốt rồi, Trình Hạ, anh thích em, em cũng thích anh, chúng ta ở bên nhau đi."

Như trước đây.

Anh ta nói quá hiển nhiên, làm tôi tức đến bật cười.

"Trần Thiệp Xuyên, anh tự luyến vừa thôi chứ? Tôi đã không thích anh từ lâu rồi, bây giờ tôi thích Hứa Cạnh Kiêu!"

Thích? Anh ta lộ ra vẻ mỉa mai,

"Hai người mới quen nhau mấy ngày, có thể gọi là thích sao?"Cậu ta hiểu em không, em hiểu cậu ta không? Hai người cần bao lâu để hòa hợp, chờ sự mới mẻ qua đi hai người còn có thể ở bên nhau sao?

"Anh ta cúi xuống nắm lấy tay tôi:"Trước đây là anh sai, anh không nhận ra anh thích em, sau này anh sẽ bù đắp cho em thật tốt, chúng ta vẫn như trước đây đi.

Chẳng phải em đã thích anh nhiều năm như vậy sao, sao có thể dễ dàng buông bỏ tới thế?Anh bị điên à, buông ra ——

"Tôi phát hiện mình không thể nói lý với anh ta được."Anh mà thế nữa tôi sẽ gọi bạn trai tôi đấy!Bạn trai em? Hứa Cạnh Kiêu?

"Khóe miệng Trần Thiệp Xuyên nhếch lên tạo thành một nụ cười giận dữ, một tay anh ta giữ chặt hai cổ tay tôi giơ lên đỉnh đầu,"Cậu ta mới ở bên em mấy ngày, em đã muốn dùng cậu ta để đối phó với anh?!"

Tay kia của anh ta nắm chặt gáy tôi, dùng sức hôn xuống!

Tôi cắn chặt miệng, nhưng anh ta vẫn mạnh mẽ xâm nhập, tôi muốn cắn anh ta nhưng cằm bị bóp chặt, nước bọt tràn ra bị anh ta dùng ngón tay cái thô ráp lau đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!