Chương 33: Nếu người khác đau thì sao

Tiêu Lâm Thành sợ đến nỗi lắp bắp,

"Không, không phải chứ?"

Sao lại không? Tuân Ấn Bạch nói,

"Ngày thường hắn lạnh như băng, nhìn như chẳng quan tâm gì đến Tiểu Mộc nhưng thật ra trong lòng thương đứa con ngoan này lắm. Nếu biết Tiểu Mộc bị dã nam nhân chẳng biết từ đâu tới lừa chạy, dễ gì hắn không tức chết?"

Tiêu Lâm Thành:

"...... Vậy nếu ông ấy quen nam nhân này thì sao?" Có còn hung dữ như vậy nữa không?

Hắn quen? Tuân Ấn Bạch hỏi, Ai vậy? Quen lắm à?

Tiêu Lâm Thành: ...... Quen lắm.

Tuân Ấn Bạch vỗ đùi:

"Chẳng lẽ là Thập Thất?!"

Tiêu Lâm Thành: Nghĩ hay lắm!

Không phải sao? Tuân Ấn Bạch suy tư,

"Chẳng lẽ là đệ tử Thanh Phong Cốc của hắn?"

Tiêu Lâm Thành đuổi ông:

"Đừng đoán mò nữa, mau về đi."

Tuân Ấn Bạch không chịu,

"Con không nói thì ta sẽ không đi."

"Không đi để chờ Cố phu nhân chém à?" Tiêu Lâm Thành cả giận,

"Sáng nay nàng còn tới tìm ngài tính sổ đấy, nếu tìm được ngài thì giờ ngài còn yên ổn đứng đây nữa không?!"

Tuân Ấn Bạch lẩm bẩm:

"Nếu chém mấy đao mà có thể hả giận thì cứ để nàng chém đi."

Tiêu Lâm Thành:

"Ngài chán sống rồi hả?! Về đi!"

Tuân Ấn Bạch:

"Không về, ta muốn đi thăm Tiểu Mộc."

Tiêu Lâm Thành: Không cho!

Tuân Ấn Bạch:

"Vậy dã nam nhân kia là ai?"

Tiêu Lâm Thành: Là con!

Tuân Ấn Bạch: ......

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!