Á! Cứu mạng!
Ngoài quán trọ, Tạ Thập Thất vắt giò lên cổ phi nước đại, sau lưng là Tiêu Lâm Thành toàn thân ướt sũng vác đao đuổi theo chém tới tấp.
"Ta không biết là ngươi thật mà!"
Tạ Thập Thất oan ức nói,
"Có trời mới biết ngươi ở phòng kia!"
Tiêu Lâm Thành:
"Không biết mà ngươi còn hắt nước bừa bãi là sao hả?!"
Tạ Thập Thất:
"Ai bảo ngươi bắt nạt cô nương người ta, ta chỉ gặp chuyện bất bình......"
Bình cái đầu ngươi! Tiêu Lâm Thành mắng,
"Nàng nói gì ngươi tin nấy à? Đầu óc ngươi đâu rồi?!"
Tạ Thập Thất không phục nói:
"Sao lại không tin? Người ta còn trả tiền cơm cho ta nữa, tốt hơn ngươi nhiều...... Á!"
Trong quán trọ, Lý Chiếu Nguyệt tựa đầu lên bệ cửa sổ nhìn hai người rượt đuổi bên ngoài, sầu mi khổ kiểm hỏi Mộc Khinh Ngôn,
"Các ngươi quen nhau à?"
Mộc Khinh Ngôn gật đầu,
"Thập Thất là sư đệ của A Tiêu."
Trong lòng Lý Chiếu Nguyệt lạnh lẽo, bực bội bỏ lên lầu, vừa đi vừa nói:
"Bảo họ Tiêu kia giết người nhỏ tiếng một chút, ta đi ngủ đây."
Mộc Khinh Ngôn: ......
Nửa nén hương sau, Tiêu Lâm Thành kéo Tạ Thập Thất dở chết dở sống về quán trọ.
"Tiêu đầu to, ngươi là đồ vô lương tâm, lấy oán trả ơn!" Tạ Thập Thất thở phì phò nói,
"Uổng công ta tìm ngươi cả ngày lẫn đêm, bạc cũng rơi mất, suýt nữa phải ăn xin mới đến được đây!"
Tiêu Lâm Thành thắc mắc:
"Ngươi tìm ta làm gì?"
Tạ Thập Thất:
"Sư phụ nói không cho ngươi đi kinh thành."
Tiêu Lâm Thành càng nghi ngờ hơn, Tại sao?
Sư phụ không nói. Tạ Thập Thất đáp,
"Chẳng phải hôm đó ngươi gửi thư cho ta nói sắp đi kinh thành, nhờ ta cho mèo ăn giùm ngươi sao."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!