Chương 12: (Vô Đề)

Một đám người khiêng thuyền tới biển, đẩy một đoạn, mới leo lên.

Chiếc thuyền này rộng hơn 3m, 6 người leo lên cũng không phải chen chúc, ngược lại còn vừa khít.

Lục Áo có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm thuyền cá này, đôi mắt không chớp, cậu đang nghĩ không biết khi nào thì nên mua một con thuyền như vậy mới tốt.

Lâm Tê Nham lặng lẽ nhìn Lục Áo, trong mắt tràn đầy thán phục.

Mấy ngày hôm trước Điền Minh Chí tìm cậu ta nói bóng nói gió, cậu ta mới biết Lục Áo đã trở về.

Là người cùng tỉnh, Lâm Tê Nham cũng rất để tâm tới ID của Điền Minh Chí bọn họ nên biết được bởi vì Lục Áo xuất hiện trong video đã giúp tăng một lượng fan.

Chuyện tốt như vậy sau này tới lượt mình rồi.

Lục Áo cảm thấy có người đang nhìn cậu, đón lấy tầm mắt mà ngẩng đầu.

Lâm Tê Nham thấy cậu nhìn qua, lập tức nhếch môi cười sáng lạn.

Lục Áo dừng một chút, bình tĩnh dời mắt, trong lòng có chút kỳ quái, cũng không hỏi nhiều.

Lâm Mãn Chương mở động cơ, tiếng kêu xình xịch vang lên, thuyền cá chậm rãi xuất phát về hướng biển lớn mênh mông.

Giờ này bầu trời đã tối hoàn toàn, cho dù đường đi của bọn họ trên cơ bản không có thuyền cá khác, nhưng vẫn phải cẩn thận, tốc độ thuyền chạy chậm hơn phân nửa so với ban ngày.

Lục Áo thích ứng rất tốt, không có chút say tàu, những người khác cũng vậy, mọi người nói nói cười cười chạy tới vùng biển đã định.

Lục Áo nhìn móc câu mực, "Hôm nay dùng mồi gì?"

"Mấy cái thường bán trên thị trường và 1 thùng giun nhỏ." Lâm Cống Thương đưa mồi qua cho cậu xem, "Bây giờ buộc hả?"

"Buộc hết trước sẽ tiện hơn."

Lục Áo lấy cái móc câu ra, bắt đầu buộc mồi cầu.

Lâm Tê Nham lập tức bưng cái camera, quay đôi tay của Lục Áo.

Lục Áo ngẩng đầu nhìn cậu ta.

Lâm Tê Nham cười lấy lòng, "Tôi chỉ quay đôi tay thôi, được không?"

Lục Áo gật đầu,"Đừng quay mặt."

"OKLA." Lâm Tê Nham nói:" Cậu yên tâm, đợi video được cắt nối xong, tôi sẽ cho cậu xem trước, đảm bảo sẽ những gì không được phép xuất hiện sẽ không xuất hiện."

Lâm Cống Thương sáp qua, "Lâm Tê Nham, sao mà cậu chỉ quay cậu ta vậy?"

Lâm Quý Hiếu ở bên cạnh thuận miệng nói:" Có vậy cũng hỏi nữa, tại vì Lục Áo đẹp trai đó."

"Cậu ta cũng không chịu quay mặt, ai phân biệt nổi xấu đẹp chứ?"

Lâm Quý Hiếu vừa nhấc đầu, "Cho dù cậu ấy chỉ để lộ đôi tay, cũng đẹp hơn cậu."

Lục Áo lười tranh cãi với họ, chỉ chuyên tâm buộc mồi.

Móc câu mực khác với các móc câu cá khác, nó được tạo thành bởi 8 cái móc buộc chung với nhau, thoạt nhìn trông như một đóa hoa đang nở rộ.

Móc này chuyên dùng để câu mực, một khi đã cắn câu trên cơ bản không thể chạy thoát.

Ở giữa móc câu mực là một con tôm gỗ, khi chiếu đèn, con tôm gỗ này sẽ phát sáng lấp lánh, loại đồ phát quang trong bóng tối này là thứ dễ hấp dẫn mực nhất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!