Chương 8: (Vô Đề)

Ta nói những lời lộn xộn, suýt chút nữa thì không thở được, ta ngừng lại một lúc:

"Rồi, ta mở mắt ra lần nữa, lại quay về tuổi mười bốn."

"Là lần bị cảm phong hàn đó sao?"

Hắn lặng lẽ nghe, rồi đột nhiên hỏi.

Ta gật đầu.

Thảo nào. Hắn đưa tay lên trán ta:

"Lúc nào cũng cảm thấy muội khác trước, nhưng lại không biết muội thay đổi thế nào."

"Có lẽ là vì muội không dễ dàng bị ta chọc cười nữa."

Ta muốn khóc, cảm thấy bây giờ mình giống như Lâm Uyển của mười bốn tuổi, rất hay khóc.

Hắn lau nước mắt cho ta:

"Đừng khóc nữa, mắt muội sưng hết rồi."

À đúng rồi. Ta đột nhiên nhớ ra điều gì, vội vàng nói:

"Ngày hai mươi tám tháng Chạp năm nay, Trang lão tướng quân nổi hứng một mình cưỡi ngựa ra ngoại ô, kết quả bị ngã ngựa mà qua đời!"

Trang lão tướng quân là một trong những tướng quân kỳ tài của Đại Chu, bộ thương pháp của ông xuất thần nhập hóa. Ông không có con cái, biết bao thanh niên Đại Chu muốn bái ông làm sư phụ nhưng tiếc rằng ông mãi không chọn được đệ tử chân truyền. Những người khác chỉ học được chút bề ngoài mà thôi.

Năm nay ông chỉ mới năm mươi bảy, năm mươi tám tuổi, nếu nói ông cưỡi ngựa mà ngã chết, ai cũng khó mà tin nổi, bởi vì Trang lão tướng quân lớn lên trên lưng ngựa.

Chỉ là, chẳng may ông uống say, lại gặp phải bầy sói, thế nên mới mất mạng như vậy.

"Chiều ngày kia, huynh đi đến rừng mai ngoài ngoại ô, chắc chắn có thể cứu được Trang lão tướng quân."

Ta vội vàng thúc giục Triệu Tu Niệm, kiếp trước hắn nghe tin Trang lão tướng quân qua đời mà tiếc nuối mãi một thời gian dài, dù sao Triệu gia giỏi về đao pháp, còn về thương pháp, phải kể đến nhà họ Trang.

Ta đẩy hắn một cái: Huynh tin ta đi!

Được rồi, Hắn đẩy ta lại nằm xuống giường: Ta tin muội.

Nhưng mà. Hắn nhìn ta với ánh mắt nghiêm túc hơn hẳn trước kia:

"Muội phải dưỡng bệnh cho thật tốt." 

Muội còn có ta.

"Ta vốn không tin vào chuyện ma quỷ nhưng ta biết Uyển Nhi sẽ không lừa ta."

"Ta hứa với muội, ta sẽ cưới muội, ta sẽ bảo vệ muội, mọi thứ trong giấc mơ của muội sẽ không xảy ra, không ai có thể nhốt muội trong cung, cũng không ai có thể hại c.h.ế. t con của muội."

"Uyển Nhi, ta nhất định, nhất định sẽ cưới muội."

Ánh mắt của chàng trai trước mặt ta dường như đã trưởng thành, trong đôi mắt ấy có sự kiên định, hắn từng lời từng chữ cam đoan với ta, sẽ bảo vệ ta.

Bảo vệ ta.

8

Ngày hôm đó, sau khi Triệu Tu Niệm rời đi, ta vẫn nằm trên giường dưỡng bệnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!