"Ta thật sự không lừa huynh." Ta cúi đầu, có chút bực bội. Chẳng ai lại muốn cứ phải bóc lại vết thương của mình để cho người khác xem, hắn không tin thì thôi.
"Ta không phải không tin muội."
Hắn ngập ngừng:
"Chỉ là ta cảm thấy... kiếp trước, muội hẳn đã chịu nhiều khổ đau."
"Tại sao ta lại ở Tây Bắc suốt mười mấy năm không trở về?" Hắn thoáng buồn bã:
"Muội trong giấc mộng còn gào thét đau đớn đến vậy... sao ta nỡ bỏ muội lại được?"
"Không phải huynh nỡ bỏ, mà là huynh không thể quay về." Ta vừa sưởi ấm bên lò than vừa cố gắng giữ giọng điềm tĩnh:
"Sau khi Lâm gia đứng về phe Lưu Thịnh, hắn lên ngôi xưng đế, đã thanh trừng không ít gia tộc lớn... Ngoại tổ phụ vì để bảo vệ huynh, đã giữ huynh lại ở Tây Bắc."
"Lưu Thịnh luôn nghi ngờ giữa ta và huynh có tư tình, nên ta luôn phải tránh né. Ngay cả thư từ cũng không dám trao đổi, huống chi là gặp mặt."
"Ta chưa từng trách huynh."
Ta cúi đầu:
"Nhưng ta cũng từng mơ, hy vọng huynh có thể đưa ta đi. Dù là đưa ta đến Tây Bắc chịu lạnh chịu khổ cùng huynh, ta cũng bằng lòng."
"Nhưng chúng ta không thể ích kỷ như vậy, bởi sau lưng chúng ta là cả hai gia tộc, là Triệu gia và Lâm gia, là ba mươi tư người Triệu gia và một trăm hai mươi mốt người Lâm gia."
Ta cúi đầu, nhưng bất chợt bị ai đó ôm lấy từ phía sau, cả người lao vào một vòng tay ấm áp. Hắn khẽ thì thầm bên tai ta:
"Kiếp này, trong lòng ta, ngươi xếp trước cả Triệu gia và Lâm gia."
Ta im lặng khóc, hắn siết chặt vòng tay, dịu dàng lau nước mắt cho ta. Ta tức giận trách móc:
"Huynh lại làm ta khóc."
"Là lỗi của ta, lỗi của ta, Uyển Nhi, đừng khóc nữa." Hắn không tranh cãi, kiên nhẫn dỗ dành ta từng chút một.
Thời gian trôi qua.
Ta ngừng khóc, hỏi hắn:
"Huynh còn muốn biết chuyện gì ở kiếp trước không?"
"Kiếp trước ta có từng vì tin nhầm người hay việc gì mà gây ra sai lầm lớn không?"
Không có.
"Kiếp trước ta có từng bỏ lỡ ai hay điều gì không?"
... Chỉ có ta.
"Vậy thì, có nghĩa là kiếp trước ta chỉ phụ mỗi mình muội."
Là ta đã phụ huynh.
"Vậy thì kiếp này, muội không được phụ ta."
... Nhất định.
Hắn cúi xuống hôn ta, ta cũng không né tránh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!